CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 43

Tấn An ngẩng đầu lên nhìn Lê Sương, ánh mắt trong suốt lại bình tĩnh,

không phải nó cố ý kiếm chuyện mà nó chỉ nói rõ sự việc mà thôi, "Có
điều, nếu như đánh vào lòng bàn tay ta có thể làm cho tỷ vui vẻ, tỷ có thể
tiếp tục đánh." Nó lại nói với Lê Sương, "Chỉ cần tỷ vui là được."

"..."

Không chỉ có Lê Đình không biết nên làm thế nào mà ngay cả Lê

Sương cũng không biết nên ứng xử thế nào cho phải. Nàng day day giữa
hai chân mày, thầm nhủ, suy nghĩ của bọn trẻ ngày nay càng ngày càng khó
nắm bắt.

Nàng xắn tay áo: "Được rồi, được rồi, đều đi ra ngoài hết đi."

Cả ba lục đục kéo nhau đi.

Ngay lúc này, Tần Lan chợt vén rèm đi vào nhìn thấy ba người thiếu

niên ở bên trong, hắn chỉ là nhàn nhạt liếc mắt một cái rồi quay sang nói
với Lê Sương: "Chiếu tướng, có một thôn trang nhỏ ở phía bắc cách thành
Lộc ba mươi dặm do dạo này trời đổ tuyết lớn, thiếu lương lực, chuyển đơn
khẩn cầu thành Lộc phát lương cứu tế, thủ thành đến mượn binh bảo vệ xe
lương."

Lê Sương cũng nhanh chóng đưa ra quyết định: "Cách doanh ta ba

mươi dặm về phía bắc tính ra cũng không xa lắm, ngươi điều ba mươi binh,
một đội trưởng chỉ dẫn là được."

Tần Lan lĩnh mệnh quay người định rời đi, Lê Đình lại hô lên, "Đệ

cũng đi, đệ cũng đi!" Cậu nói, "Đệ đã chôn chân ở đây suốt mười ngày rồi,
giờ sắp đến ngày phải quay về vậy mà vẫn chưa đi đâu được, cũng chẳng
làm được chuyện gì. Tỷ, tỷ để đệ đi theo bảo vệ xe lương, tiện thể mở mang
thêm kiến thức."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.