CUỘC CHIẾN BẢO VỆ OLYMPUS - Trang 21

thấy trong đôi mắt của họ: đôi mắt của thần Jupiter đen và sâu, dường như
chứa đựng sự hiểu biết của tuổi tác, trong khi đôi mắt của người đàn ông
này màu xanh xám nhạt đến nơi gần giống với màu ngọc trai. Thực sự, đối
với Emily, ông ấy trông không giống người Olympus lắm mà giống ông già
Noel hơn.

“Ta tin là con chưa gặp em trai của ta,” thần Jupiter đột nhiên nói. “Đây

là thần Neptune.” Thần quay lại phía em trai mình, “Và đây là Thần Lửa
của Olympus. Mặc dù gần đây ta mới phát hiện ra cô bé thích được gọi là
Emily hơn.”

“Emily,” thần Neptune chào với một nụ cười tươi rói hiện lên trên khuôn

mặt ấm áp. “Con trai ta đã kể cho ta về chuyện vừa xảy ra với con. Giờ con
cảm thấy thế nào?”

Đôi mắt Emily mở to khi cô nhớ ra thần Neptune là cha của Pegasus.

“Con ổn ạ, con cảm ơn ngài,” cô bé lắp bắp. Cô nhìn xuống phía dưới đôi
chân tráng kiện và vạm vỡ nổi bật dưới chiếc áo chùng.

“Có lẽ con đã nghĩ rằng ở đó có một cái đuôi cá phải không?” Thần

Neptune bắt đầu cười khoái trá.

Emily đỏ mặt và gật đầu. “Con xin lỗi ngài. Con không cố ý vô lễ và

nhìn chằm chằm như vậy đâu ạ, nhưng con vẫn luôn được nghe kể rằng
ngài sống dưới biển mà.”

Khuôn mặt của thần Neptune răn rúm lại bởi tiếng cười oang oang như

vang vọng khắp cả cung điện. “Chắc hẳn con nghĩ ta cười một chiếc xe
bằng vỏ sò được kéo bởi đám cá ngựa, trong tay thì cầm chiếc đinh ba và
tạo ra những con biển động dữ dội đây mà.”

Mặt Emily ngày càng đỏ và cô bé lại gật đầu.

Giờ thì đến lượt Thần Jupiter phá lên cười. “Đừng có để thần ấy biến con

thành cô bé ngốc, Emily à, thực sự là thần ấy thường làm vậy và còn hơn
thế nữa cơ.”

“Nhưng không phải lúc ta ở trên bờ,” thần Neptune kết thúc và trở nên

nghiêm túc hơn. Khi đã vào hẳn trong phòng, thần quay ra cửa gọi. “Con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.