CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 1033

Xe lao vùn vụt xuống dưới. Trong thùng xe không khí ngột ngạt, nặng

nề, trên trần hai bóng đèn nhỏ trong lưới bảo vệ sáng lờ mờ. Ông Tsanka
khó nhọc mở mắt ra và nhìn thấy ngay trước mũi mình đôi ủng bảnh bao
của đại úy, cao hơn một chút là khuôn mặt lạnh lùng, cương quyết. Từ bên
dưới, ông Tsanka vài lần liếc nhìn khuôn mặt đại úy, rồi hỏi bằng một
giọng thật to để át tiếng động cơ:

- Cậu có phải là Kukhmisterov ở Leningrad không?

- Tôi là người Piter (1), - đại úy đáp như máy rồi từ trên cao nhìn

xuống ông Tsanka. - Còn ông, đừng có “cậu tớ” với tôi, đồ dê đực, thổ phỉ
quái thai ạ.

- Có phải bà cậu là Eleonora Vitalevna Kukhmisterova không? - Ông

già vẫn không chịu yên.

- Cái gì? - Người sĩ quan la toáng lên, và chỉ đến lúc này ông Tsanka

mới ngửi thấy mùi rượu nồng nặc. - Làm sao ông biết? Các anh thấy chưa, -
người sĩ quan quay sang phía các đồng sự. - Chúng biết hết, chúng có đầy
đủ thông tin. Tôi đã nói rồi, trong hàng ngũ chúng ta có nội gián, có kẻ
phản bội. Họ đã bán đứng tất cả chúng ta cho bọn này…

- Bà Eleonora Vitalevna còn sống chứ? - Bằng một giọng khàn đặc,

ông già nằm dưới sàn cố ngắt lời đại úy.

- Ông câm đi, đồ súc sinh! - Đại úy Kukhmisterov lấy ủng đạp một cú

thật mạnh lên người ông Tsanka. - Bà ấy chết rồi, chết rồi! - Đại úy hét vào
mặt ông. - Các anh thấy chưa? Bọn chúng theo dõi mọi chuyện. Đồ thổ phỉ!
Trung sĩ, đưa chai rượu cho tôi. Không, ở đây không thể tỉnh táo được.
Xung quanh toàn là sự phản bội, toàn là kẻ thù. Các anh có hình dung được
không? Những người Nga chúng tôi, sống ở ngay trên nước Nga của mình
mà cũng không yên. - Vừa nói đại úy vừa thành thạo vặn nút chai và uống
liền mấy ngụm, không cần nhấm nháp gì cả, chỉ nhăn mặt lại. - Cái bọn rác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.