CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 1038

thích thú và tò mò mà không cần phải che giấu. Cả hai lăn lộn khá lâu trên
mặt tuyết bẩn thỉu, không còn la hét, chửi bới nữa mà chỉ nặng nhọc thở
hổn hển, mặt mũi và hai tay dính đầy bùn đất. Cuối cùng Artur đè lên người
Kukhmisterov, dang tay đấm rất mạnh từ trên xuống. Đại úy lấy hết sức đẩy
được đối thủ ra. Hai người lăn sang hai bên, rồi cùng nặng nhọc đứng dậy
trong tư thế chờ đợi đối thủ. Cả hai đều kiệt sức, chỉ còn lại lòng căm thù
không đội trời chung và sự tức giận. Họ đứng đối mặt nhau khá lâu, không
kịp thở, cuối cùng Kukhmisterov tỉnh lại trước, đứng thẳng dậy trong tư thế
sẵn sàng giao chiến, rồi bất ngờ nhảy lên như cơn lốc, định giáng một đòn
chí tử bằng chân đã được tập luyện thành thạo. Tuy nhiên, đối thủ của anh
ta không bị buộc chặt như Vakha, Artur nhảy sang bên và giơ cùi chỏ lên
đỡ. Đại úy đá hụt, ngã vật xuống đất, định bật dậy nhưng bị trượt chân, liền
phải nhận ngay một đòn trời giáng bằng ủng vào đầu, choáng váng, ngả
nghiêng, mặc dù vậy vẫn còn đứng được trên đôi chân. Nhưng Artur không
để đại úy giành thế chủ động nữa, liền bắt đầu vung tay đấm liên tục vào
mặt Kukhmisterov. Đại úy lùi lại chống đỡ nhưng không trụ nổi trước sức
tấn công quyết liệt, bị mất thăng bằng, bật ngửa ra sau, trượt chân ngã vào
đống tro cỏ khô bị cháy hôm qua. Kukhmisterov run run rút khẩu súng
ngắn từ trong bao ra, bật chốt an toàn, không kịp nhắm bắn vào cái bóng
thượng úy đang chập chờn phía trước. Trong cơn tức giận điên cuồng,
Artur cũng làm y như vậy, chỉ có điều cậu bắn trúng vào mục tiêu mà cậu
còn nhìn thấy rõ. Artur xả hết cả băng đạn vào người đồng sự giờ đây đã
biến thành kẻ thù không đợi trời chung. Từ phía sau, hai tràng tiểu liên
ngắn vang lên, găm lỗ chỗ vào người khiến Artur đổ vật xuống đất. Artur
còn giật giật lên vài lần nữa rồi nằm im. Mọi người xung quanh đứng chết
lặng. Cuộc chiến tay đôi sống mái làm tất cả vô cùng kinh hoàng. Một sự
im lặng bao trùm, chỉ có mỗi ông lão Tsanka, sau khi đã hoàn hồn mới rên
rỉ đứng dậy, chệnh choạng bước vài bước vào giữa ba xác chết. Ông đứng
bất động một lát ở đó rồi đột nhiên bật cười như điên.

- Những đứa cháu của ta đã quay về, - ông Tsanka sửa lại đôi kính, nở

một nụ cười mãn nguyện thốt lên. - Ta đã mong ước, cầu nguyện điều đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.