CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 1036

- Xin anh đừng đánh nó nữa. Tôi xin anh, tôi lạy anh. - Ông khổ sở

khẽ nấc lên, những lời cuối cùng khò khè, run run.

- Đồng chí đại úy, đừng đụng vào họ nữa, không thể như vậy được. -

Một người lính lên tiếng.

- Cút đi… - người chỉ huy thô bạo chửi rủa. - Biến đi cho khuất mắt,

đồ nhãi ranh.

Đại úy Kukhmisterov lại quay về phía ông Tsanka, khinh bỉ dùng ba

ngón tay túm vào cái cằm nhọn nhô ra của ông lão.

- Thế nào, lão già, ông đã sinh ra thằng thổ phỉ này nên bây giờ

thương hại nó hả? - Anh ta hít một hơi dài rồi phả mùi hôi vào mặt ông
Tsanka.

- Phải, ta thương nó, thương nó - ông già nặng nhọc thốt lên. - Còn

anh, ta cũng sinh ra anh mà không được Thượng đế chúc phúc, nên anh đã
trở thành gánh nặng trên vai ta.

- Ông huyên thuyên cái gì thế, con dê già ti tiện kia? - Đại úy

Kukhmisterov hét lên rồi bất ngờ giáng một cú rất mạnh vào quai hàm ông
Tsanka, đầu ông đột ngột ngoẹo đi, chiếc mũ lông cao văng sang một bên,
còn hàm răng giả văng sang bên kia, chiếc kính nhờ có sợi dây cao su bật
lên trán chứ không văng đi mất, còn cả cơ thể ông thì đổ vật xuống tuyết
như khúc cây.

- Không-được-đụng-đến-ông-tôi… - Đứa cháu đang bị trói lấy hết sức,

yếu ớt gào lên, cậu còn muốn nói gì đó nữa, nhưng một dòng máu đen, đặc
sệt trào lên miệng làm cậu bị sặc.

Một phút sau, khi cơn ho dịu đi, Vakha lại ngẩng khuôn mặt trắng

bệch như người chết của mình lên, với một sự khinh bỉ tột độ làm một cái
gì đó như nhổ bọt về phía kẻ bạo hành. Cậu không còn đủ sức để nói nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.