CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 1042

thỉnh thoảng, một con mèo hung lại thảm thiết kêu meo meo trên ngọn cây
keo. Từ sáng sớm, hoảng sợ vì tiếng động cơ xe máy nó leo vọt lên cây và
bây giờ không biết làm cách nào leo xuống.

Mãi đến khi trời tối, ông Tsanka mới tỉnh lại, mở mắt ra, cả người ớn

lạnh, đau ê ẩm, nhất là cái đầu. Ông cứ nằm mãi như thế, nhìn lên bầu trời
đang tối dần, đột nhiên nhớ lại tất cả. Không thể tin vào những gì vừa xảy
ra, ông ngồi dậy, đưa mắt nhìn quanh và thấy ngay bên cạnh, cái xác tơi tả
bị buộc vào gốc cây hồ đào trong một tư thế không được tự nhiên.

- Vakha-a-a, - ông Tsanka rên rỉ, định bật dậy nhưng do cử động đột

ngột một cơn đau nhói lên như xiên vào đầu, làm ông hoa mắt ngã vật
xuống, lại bất tỉnh lần nữa.

Ông Tsanka nằm bất tỉnh rất lâu. Trong lúc ông còn nằm thì trời tối

hẳn. Từ đám mây đen, những bông tuyết ẩm ướt rơi xuống, rất dày, như
một tấm voan trắng che đi tất cả những nỗi đau trần thế vừa diễn ra trong
ngày - tất cả rác rưởi, máu me và sự đê tiện. Được giải phóng khỏi những
đám mây tuyết, bầu trời đôi chỗ bắt đầu hé ra, đâu đó ở phía chân trời
những ngôi sao nhỏ bắt đầu sáng lên.

Ý thức chậm chạp trở về với ông Tsanka, mặc dù vẫn còn trong trạng

thái nửa mê nửa tỉnh, nhưng ông đã bắt đầu cảm nhận được mọi thứ, chỉ có
điều ông vẫn không thể cử động được. Đột nhiên, không biết là trong cơn
mê hay trong thực tại, trên bầu trời hiện ra một cái bóng nhẹ nhàng, huyền
ảo. Cái bóng vô tư bay lượn vòng vèo về phía ông già, như trêu chọc,
quyến rũ, và đột nhiên ông Tsanka nhận ra đó là Bushman. Nhà vật lý tươi
cười rạng rỡ, cơ thể toát lên sự trẻ trung, tươi tắn, thậm chí còn tỏa mùi
thơm nữa, chỉ có điều cặp kính mà ông đã lấy từ một người chết ở Kolyma
thì vẫn như cũ - gọng nâu, dày cộp.

- Chào cậu, Tsanka yêu quý! - Bushman thích thú thốt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.