CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 132

cả cánh rừng, đất đá bị xói lở, chỉ còn lại những mỏm đá trơ trọi. Đó là tất
cả những gì mà ông Tsakhy giàu có đã để lại cho hậu thế.

- Vậy là người ta vẫn chưa tìm thấy con dê? - Tsanka tò mò hỏi.

- Dĩ nhiên là không.

Ông Baki-Haji rên rẩm, khẽ vươn người đứng lên. Mặc dù đã định đi

tiếp, nhưng không hiểu sao Tsanka vẫn ngồi yên, rồi bất ngờ hỏi nữa:

- Thế những người tìm vàng trong hang có bị mắc bệnh điên không?

- Ha-ha-ha. - Ông già bật cười vui vẻ. - Trước khi đi tìm vàng thì họ

đã điên rồi, sau đó mới đến đây. Chẳng lẽ người bình thường lại tin vào
những câu chuyện cổ tích… - Rồi vừa bước đi, ông vừa quay đầu lại, nói
tiếp. - Nhiều kẻ tìm vàng đã đến đây, có cả người Armenia, người Digan,
gây nên bao vụ ẩu đả, ta vẫn còn nhớ… Đi thôi, mặt trời lên cao rồi.

- Nếu vậy thì vàng có thể chôn giấu ở đâu? - Chàng trai không giấu

nổi tò mò, tiếp tục gặng hỏi.

- Vàng nào?! Cháu nói cái gì thế, Tsanka! Tất cả đều chỉ là chuyện cổ

tích… Mà nếu như cháu có tìm được con dê ấy, thì cháu cũng không có
được hạnh phúc vì nó đâu. Tất cả những kẻ tìm dê kia đều không hiểu được
một điều, rằng hạnh phúc không tự nhiên xuất hiện mà phải được góp nhặt
từng tí một, chỉ có như vậy thì hạnh phúc mới lâu bền, còn tất cả chỉ là
huyền thoại… Cháu biết không, chúng ta có một câu thành ngữ: không nên
thả mồi bắt bóng (1)… Đi thôi, chúng ta ba hoa nhiều quá rồi.

-----

(1)Nguyên văn: không nên săn quạ vì chẳng được lợi lộc gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.