CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 30

- Chúng tôi không phải là khách, chúng tôi là chủ nhân của vùng đất

này. - Một trong số những người Chechnya vừa đến, ngắt lời.

- Anh là chủ nhân? - Ông Aldum đỏ mặt hỏi lại. - Trong làng Duts-

Khote của chúng tôi? Sao anh dám, đồ láo xược?

Aldum tiến lại gần kẻ xúc phạm, nắm dây cương ngựa và định túm lấy

anh ta, nhưng anh ta, chẳng nghĩ ngợi lâu, không thèm rút chân ra khỏi bàn
đạp, đạp cả chiếc ủng đóng cá sắt vào hàm Aldum một cú rất mạnh.

Cuộc ẩu đả nổ ra. Những người mới đến thoát chết nhờ ngồi trên lưng

ngựa và nhờ linh mục Baki-Haji cùng với những người cao niên khác năn
nỉ dân làng thả các vị khách ra. Dân làng thả hết, song có ba người phải
chạy bộ vì ngựa của họ đã bị ai đó thừa cơ dắt đi mất, còn kẻ xúc phạm
Aldum phải chở đến bệnh viện huyện Shali bằng xe ngựa kéo.

Hai ngày trôi qua, sáng sớm ngày thứ ba cả làng Duts-Khote bị quân

đội bao vây - đó là lực lượng quân đội thường trực. Các kỵ binh, theo từng
nhóm nhỏ vây chặt ngôi làng, lần đầu tiên dân làng Duts-Khote được nghe
và nhìn thấy công an. Đó là những người lạnh lùng, lặng lẽ và dữ tợn, mặc
quân phục xanh, có cả người Nga và người Chechnya.

Năm người bị bắt, trong đó có Aldum Arachaev. Ngay trong buổi

chiều, hai người bị bắt quay về làng và cho biết, Aldum và những người
còn lại bị đưa lên xe ô tô rời Shali đến thành phố Grozny.

Ngày hôm sau, linh mục Baki-Haji vào thành phố tìm em trai. Một

tuần sau ông mới quay về, hốc hác, phờ phạc, nét mặt ủ rũ, vừa mệt vừa
đói. Mọi người xúm lại đầy sân, im lặng chờ đợi.

Ông Baki-Haji thấp bé, mệt mỏi bước ra hiên nhà và nói nhỏ:

- Ôi, bà con! Thật là bất hạnh! Người Nga đã đến đây và giành lấy

chính quyền ở vùng bình nguyên. Ở đó mọi chuyện thật khủng khiếp!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.