CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 45

Ông Baki-Haji khéo léo nhảy xuống trong lúc chiếc xe còn chưa dừng,

làm rơi chiếc mũ lông xuống đất.

- Lạ thật! Ngày hôm nay, cả người tôi đều bị rơi xuống bùn, chắc là vì

gặp anh đấy. - Ông Baki-Haji bực mình nói.

- Ông xuống làm gì? Cứ ngồi đến cối xay, từ đấy đến nghĩa trang chỉ

còn một đoạn… Ông định lội qua chỗ nguồn nước à? Nước lạnh lắm đấy. -
Haron tỏ ra thông cảm, chân thật.

- Không sao, không sao. Thế là được rồi, cám ơn anh. Tôi sẽ gột quần

áo cho sạch sẽ một chút.

- Sạch sẽ thì không đâu, - Haron bật cười, dừng xe lại, quay đầu nhìn

về phía ông Baki-Haji đang bước đi.

Lời nhận xét cuối cùng của Haron đã châm chích ông linh mục một

cách cay độc, ông quay ngoắt lại định đáp trả bằng một câu gì đó, nhưng
Haron đã khóa miệng ông bằng một nụ cười giả tạo, hàm ý: tôi đùa đấy.

- Lúc nãy ông có nghe thấy một tiếng nổ ở phía dưới, trên đường đi

Makhketa không? - Bất ngờ, Haron hỏi, vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi.

- Tiếng nổ nào? Ở đây người ta bắn nhau còn ít lắm hay sao?... Tôi

chẳng nghe thấy tiếng nổ nào cả. - Ông Baki-Haji đáp, quay đầu định bước
tiếp, nhưng một câu hỏi khác của Haron lại bắt ông phải đứng lại.

- Ông có biết chuyện đêm qua các công an bảo vệ chủ tịch đã bỏ trốn

hết không? Dân chúng đồn, hôm qua người của ông lảng vảng quanh nhà
họ.

- Anh huyên thuyên nhiều quá đấy, Haron ạ, - ông Baki-Haji nổi giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.