CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 485

Tsanka ngước mắt lên, giờ đây anh đã nhìn thấy Bushman rõ hơn:

khuôn mặt đang cười, làn da sáng, mịn màng, cặp kính mới, tóc chải ngay
ngắn.

- Tsanka, tôi không nghĩ cậu lại yếu đuối và đa cảm đến thế. Anh ta là

ai, có phải anh trai cậu không? Hai người không cùng họ, nghĩa là cũng
chẳng phải bà con.

Tsanka nhắm mắt và nhớ lại tất cả.

- Thôi được rồi, được rồi, cậu cứ bình tĩnh. Nhờ ơn Chúa mà ở đây có

y sĩ mới trong số tù nhân. Một người rất thông minh lại có đôi tay vàng
nữa! Nếu không có ông ấy, chắc cậu đã ngoẻo rồi. Một chuyên gia về các
bệnh phổi. Cậu biết đó là gì không? Nói ngắn gọn là phổi… Bây giờ tôi
phải đi, tối tôi sẽ ghé lại… Tôi lại được điều về đây, phụ trách nồi hơi.

Tsanka định ngồi dậy, muốn hỏi một việc.

- Không, không, cứ nằm đi. Giờ cậu phải nằm im. Tối chúng ta sẽ gặp

lại, sau đó sẽ nói chuyện. Bình phục nhanh lên.

Bushman lặng lẽ biến mất. Tsanka mở mắt ra nhìn lên trần nhà ám

khói, bất giác ứa nước mắt. Anh cảm thấy yên lòng: giờ đây, Tsanka không
còn nghĩ về Madar nữa, anh chỉ nghĩ về bản thân. Anh đã sống sót, và anh
muốn sống.

Sau vài ngày, Tsanka đã có thể ngồi dậy, chậm chạm đi lại trong trạm

y tế. Ngày nào Bushman cũng ghé lại, chăm sóc Tsanka như người thân.
Không chỉ trong trạm y tế mà trong toàn bộ khu di dân, không ai có được
những thứ như Tsanka: mật ong nguyên chất và mỡ gấu nữa.

- Ăn đi, ăn đi. Ăn nhiều nữa vào, - Bushman vừa nói vừa chìa thìa mật

ong vào miệng Tsanka. - Tôi phải đặt mua riêng thứ này từ thành phố
Magadan đấy. Cậu may thật, không bị lao phổi. Y sĩ Ivanov Iakov

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.