CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 488

nhiên, hiện giờ Bushman rất đau khổ. Mình cũng hơi buồn vì phải chia tay
với anh ta… Cầu xin Thượng đế cho anh ta sớm được thả ra… Trời sáng
nhanh lên”, - Tsanka vui sướng ngẫm nghĩ.

Trời sáng, có tiếng động cơ ô tô bên ngoài cửa sổ trạm y tế. Nhưng

Tsanka ngủ thiếp đi, mãi đến khi trời sáng bạch mới bật dậy, chạy vào
phòng trưởng trạm, nhưng ông trưởng trạm không có mặt. Một không khí
tất bật vội vã đang diễn ra. Mọi người như đang chờ đợi điều gì đó. Cuối
cùng, một sĩ quan bảo vệ đi theo xe nói to:

- Các tù nhân Ivanov Iakov Petrovich, Shaldai Vladimir Ivanovich,

Tepnov Andrei Iosiphovich, bước ra! Nhanh lên!

Tsanka sượng sùng đứng im, bất lực chớp mắt lia lịa. Sau vài giây, anh

đuổi theo người sĩ quan.

- Còn tôi ạ?.. Có tên Arachaev trong danh sách không ạ?

- Không, - người sĩ quan đáp gọn lỏn.

Tsanka run bần bật, lao về phía y sĩ Ivanov, đứng trước mặt ông.

- Còn tôi? Còn tôi nữa? Chính ông đã nói…

- Tôi đã làm tất cả những gì có thể. Tôi không hiểu. - Người y sĩ vung

tay, bất lực.

Suốt cả ngày thứ năm Tsanka nằm úp mặt trên giường. Anh tuyệt vọng

ôm chặt chiếc gối nhỏ, tiếng rên rỉ bật ra từ lồng ngực. Vài lần Tsanka chạy
đến phòng trưởng trạm y tế, mãi sau bữa trưa Semisastny mới xuất hiện.
Tsanka chẳng thèm khách sáo chạy thẳng vào phòng ông, thở hổn hển,
nóng nảy vung tay lên nhưng không thể nói gì được, chí có đôi mắt màu
xanh mở to là vằn vện những tia máu và nỗi căm giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.