CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 547

Tsanka dùng tay trái túm cổ áo Phomenko, hắn ngửa mặt lên, nheo

mắt lại, khuôn mặt đau đớn khổ sở. Phomenko cố tìm cách thoát ra khỏi
bàn tay đáng sợ, nép sát vào bức tường lạnh ngắt và bị Tsanka đẩy dần lên.
Ngay lúc ấy, một cú đấm như trời giáng vào bụng làm Phomenko khẽ kêu
lên một tiếng rồi ngoẹo đầu, toàn thân mềm oặt, đổ vật xuống giường, co
rúm lại, không thở được nữa.

- Bây giờ đi ăn nhanh lên rồi đi chiều lòng trạm trưởng, - Tsanka ghé

sát tai Phomenko đang quằn quại ra lệnh. - Cẩn thận đấy, nếu hôm nay mà
trưởng trạm đến chỗ đơn vị quân đội thì coi như bài hát của mày đã kết
thúc. Hiểu chưa? Hãy chuốc rượu cho ông ấy.

Phomenko vội vàng gật đầu, nước mắt ứa ra từ trong cặp mắt nhắm

nghiền của anh ta.

Sau bữa trưa, Tsanka quẩn quanh rất lâu trong hành lang bên lối ra

vào, anh sợ bác sĩ Semisastny thực hiện lời đe dọa của mình. Đang là giờ
nghỉ trưa trong trạm y tế, mưa vẫn gõ trên mái nhà. Tsanka ép tai vào tường
nghe ngóng mọi động tĩnh trong phòng trưởng trạm, nhưng anh chỉ nghe
thấy tiếng tim mình đập lùng bùng trong tai. Không chịu đựng nổi, Tsanka
thận trọng mở cửa hành lang, thò hẳn người ra ngoài. Trời đã ngả về chiều,
mưa đã ngớt. Một mẩu trời xanh hé ra qua lớp mây mù dày đặc đang vần
vũ. Mặt trời đang hạ xuống, chiếu vầng lửa đỏ rực của mình lên đỉnh những
dãy núi xa xa phủ đầy tuyết trắng. Không khí trong lành, tươi mát làm
người ta muốn chạy nhảy, ca hát. Thời kỳ của băng giá vĩnh cửu, đói khát,
sỉ nhục và chết chóc đã chấm dứt. “Chúng ta sẽ sống”. - Tsanka thầm nghĩ.

Buổi chiều trước giờ nghỉ, với một sự hăng hái chưa từng có, Tsanka

chăm sóc kĩ lưỡng lò hơi, rồi quét dọn sạch sẽ. Đột nhiên y sĩ trực Mironyk
bỗng xuất hiện, ngồi xổm xuống bên cạnh Tsanka, nhìn mãi vào ngọn lửa
mới nhen đang nhảy nhót trong lò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.