CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 555

- Xong rồi. Giờ đây chúng ta đã được tự do, nhưng để đạt được điều

đó không dễ dàng chút nào. Bây giờ, tất cả mọi việc chỉ phụ thuộc vào
chính bản thân chúng ta.

- Và cả Thượng đế nữa, - Tsanka nói thêm.

Hai người thu nhặt ba lô, tìm mãi mới thấy chiếc rìu.

- Chú ý. - Bushman thì thào. - Cậu có nghe thấy gì không?

Xung quanh tĩnh lặng, mưa đã bớt, làn nước mưa đầu mùa như một cô

bé đang thì thầm về một tình yêu lớn, về lòng chung thủy dịu dàng. Nhưng
hai kẻ trốn chạy, gầy như hai cây sào chẳng hơi sức đâu mà nghĩ đến tình
yêu, họ chỉ nghĩ đến một cuộc sống bình thường và bước tiếp về nơi vô
định trên mảnh đất mênh mông xa lạ.

Họ đi suốt đêm trên bờ đá mấp mô dọc theo con sông đang bắt đầu tan

băng, vấp ngã liên tục, phải khó khăn lắm mới đứng lên nổi rồi đi tiếp với
nỗi lo sợ bị đuổi theo cứ bám sau lưng. Những hạt mưa dầm dề như xuyên
thấu qua người, nước lạnh đầy trong ủng, kêu ộp oạp.

Tsanka, trên đôi chân dài, gầy nhom của mình như đôi cà kheo, đi

trước, đầu cúi xuống, hai tay giữ quai ba lô như vác quả tạ nặng, càng lúc
càng đè nguời anh xuống mặt đất. Bushman bị tụt lại sau, vấp ngã nhiều
hơn, lúc đầu sau mỗi lần bị hít đất còn văng tục rất to, sau đó vì quá mệt,
anh ta chỉ còn thở khò khè, lấy tay lau đôi kính nhòe nước mưa, chỉ sợ lạc
mất người bạn đường cao ngồng trông như bù nhìn ruộng rau. Điều duy
nhất giúp họ cảm thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút là tuyến đường xuôi theo
dòng sông nên chỉ xuống dốc. Một số đoạn, dốc đến nỗi cơ thể họ cứ tự lao
xuống cho đến khi đôi chân yếu ớt không chạy theo kịp thì ngã dập mặt
xuống đất đá lổm nhổm, máu me đầm đìa trên mặt, trên tay. Tại một chỗ,
Tsanka bị ngã lộn nhào xuống dưới, khi vừa mới cố ngồi dậy thì Bushman
lại ngã đè lên người, cả hai lại lộn thêm mấy vòng nữa. Hai người nằm vật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.