CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 618

- Cô hét ít thôi, - Tsanka lạnh lùng nói, cố giấu nụ cười mỉa trong khóe

mắt. - Cầm cái cuốc đi theo tôi.

- Ha, ha, ha, - Dikhant bật cười cay độc, đôi lông mày nhíu lại sát nhau

trên gốc mũi, cặp mắt trợn trừng, vằn vện tia máu. - Anh làm sao thế, điên
rồi à? Anh nghĩ tôi sẽ phải chăm sóc mồ mả cái con điếm ấy cho anh à?

Dikhant còn muốn nói thêm câu gì đó nữa, nhưng một cú tát rất mạnh

với sự tức giận của người chồng đã làm cho Dikhant ngã sóng xoài.
Dikhant muốn đứng dậy, hét toáng lên khắp làng, nhưng cô chợt nhìn thấy
trước mặt mình là một khuôn mặt man dại, hung dữ. Cơn run rẩy tinh thần
như đang chế ngự toàn thân Tsanka, - một trò chơi được tính toán trước,
trong khoảnh khắc biến thành hiện thực cay đắng, nỗi căm giận đã ngủ yên
giờ bỗng thức dậy.

- Cô sẽ phải đi với tôi, đồ con lợn, phải ngoan ngoãn đi theo tôi… -

Tsanka trợn mắt hét thẳng vào mặt vợ. - Tôi sẽ cho cô thấy, vợ tôi không
phải là con đĩ, cũng không phải là đồ xấu xa, còn cô, lớn lên bằng thức ăn
của người khác, cô chỉ là đồ súc sinh cứng đầu… Đứng lên, nhanh lên! Cô
sẽ phải dọn dẹp sạch sẽ nghĩa trang, rồi tôi sẽ tống cổ cô ra khỏi nhà như đồ
đê tiện mạt hạng… Đi ra nghĩa trang! Nhanh lên!

Buổi chiều, sau khi mẹ và em trai phải thuyết phục mãi, Tsanka mới

cho phép Dikhant vào nhà với con cái. Vừa hút thuốc, Tsanka vừa như vô
tình nói với em trai:

- Theo cậu, cái biện pháp phòng ngừa này kéo dài khoảng hai, ba

tháng có đủ không. Mà nói chung, mỗi tháng cũng nên tiến hành một lần…
Họ thích thế đấy.

Basil bật cười, định hỏi anh trai cái gì đó, nhưng vừa lúc ấy, có tiếng

vó ngựa vọng tới, rồi anh công an Bekhan Timishev xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.