CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 675

Ngay trong ngày hôm đó, thực hiện mệnh lệnh của Xô viết thôn,

người ta chở đến nhà bà Avraby một xe củi, bọn học sinh cưa ra thành từng
khúc rồi khuân vào nhà. Các bậc phụ huynh thống nhất quyên góp thức ăn
và một ít quần áo mùa đông cho cô giáo nghèo. Eleonora cảm thấy rất lúng
túng, ngại ngùng. Cô cố gắng bắt kịp với không khí của trường học. Tuy
nhiên mọi việc không thành, tất cả cứ vuột khỏi tay: Eleonora càng lúc
càng yếu hơn, bị lên cơn sốt, mồ hôi vã ra khắp người. Mặc dù vậy cô vẫn
cố gắng chống chọi với bệnh tật, lê đến trường, cố đứng lớp, giúp đỡ các
giáo viên địa phương non kém về nghiệp vụ.

Mọi việc kết thúc khi vào một buổi sáng Eleonora Vitalevna không thể

dậy nổi, cô bị lên cơn sốt và mê sảng. Bà Avraby hoảng sợ nhờ đứa trẻ
hàng xóm đi gọi Tsanka. Nhưng lúc đó Tsanka không có nhà, và thay cho
Tsanka là cô vợ Dikhant, tức giận điên cuồng, hộc tốc chạy băng qua làng
đến nhà bà Avraby.

- Này, bà phù thủy già kia, bà điên rồi hả?! - Vừa nhìn thấy bà lão,

Dikhant vừa chạy vừa hét toáng lên. - Bà gọi chồng tôi làm gì hả? Bà đã
cưu mang một con đĩ chưa đủ hay sao, giờ lại thêm con nữa? Bà sẽ không
được chết yên thân đâu, đồ súc sinh ạ! Con Kesyrt đã chết ngoẻo rồi, con
này cũng thế thôi, đáng kiếp cái lũ ấy! Cầu xin Thượng đế cũng chẳng nên
giữ bà ở lại đây làm gì nữa, đồ rác rưởi tuyệt tự ạ!

- Ôi, đồ khốn nạn, cô đúng là "cái sào chọc cứt" (1), - bà Avraby

nhanh nhẹn nhảy xổ ra, chẳng phù hợp chút nào so với tuổi tác. - Cô lại còn
trách móc tôi nữa à? Nếu không có ông Baki-Haji và bà vợ Hadizhat tham
lam của ông ấy, thì đến giờ cô vẫn chỉ là đồ gái già, hiểu chưa, đồ súc sinh
vô liêm sỉ. Cô chỉ là gánh nặng cho thằng Tsanka thôi. Cút ngay ra khỏi sân
nhà tôi nếu không tôi sẽ bẻ gãy chân bây giờ. Tôi đã bảo, cút ngay…

-----

(1) Nguyên văn: cái que để gạt phân chuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.