CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 858

Tsanka. Mấy ngày qua Tsanka không hút thuốc. Phải khó khăn lắm anh mới
vượt qua được sự ngượng ngùng để xin điếu thuốc. Đúng lúc ấy, một chuẩn
úy công an to mập, hai má căng tròn người dân tộc Cozak bước lại. Vừa
mở ổ khóa móc ở cửa, anh ta vừa liếc qua đám đông và dừng lại nơi
Tsanka, hỏi:

- Anh là ai?

- Đại úy Arachaev.

- Hừ, - chuẩn úy cười khẩy. - “Đại úy” à… Chỗ chúng tôi có cả đại tá

nữa, nhưng về vườn rồi.

Người công an bước vào phòng, bật đèn lên. Qua cửa sổ có thể nhìn

thấy anh ta chậm rãi cởi áo ngoài ra, ngắm nghía rất lâu trước gương, chải
tóc, sau đó tiến gần lại bóng hình mình trong gương, nặn trứng cá rồi nhổ
lông mũi.

- Nào, các quý bà, - cuối cùng anh ta gọi. - Đặt ấm nước nhanh lên, lau

chùi dọn dẹp phòng cho cẩn thận. - Nói xong anh ta bước ra ngoài. - Tôi sẽ
quay lại ngay. Chờ đấy.

Nửa tiếng sau, cái thủ tục đăng ký rườm rà mới kết thúc. Tsanka làm

xong đầu tiên, không biết làm gì nữa, ra đứng ở giữa đường. Cái đói cùng
với cơn đau trong dạ dày và trong khắp cơ thể không để cho anh được yên.
Tsanka nhìn quanh, khắp nơi chỗ nào cũng bẩn thỉu, nghèo nàn và đói khổ.
Làn gió lạnh giá thổi từng cơn, ném vào mặt những hạt cát sắc nhọn, rát rạt.
Đoàn tàu hơi nước ì ạch chạy ngang qua. Hai đứa thiếu niên choai choai
mặt mày lem luốc, co ro đút tay vào túi quần, băng qua đường và biến mất
sau chỗ ngoặt. Một chiếc xe tải nhẹ, cũ nát, ọc ạch chạy ngang qua. Vừa lúc
ấy, một người đàn ông từ trong đồn công an bước ra.

- Thế nào, cựu binh, hút thuốc chứ. - Ông ta nói với Tsanka.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.