CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 930

Sau buổi dạ hội, Tsanka và bạn chiến đấu Bakarov đứng chờ Madlena

bên lối đi dành cho nhân viên nhà Văn hóa. Ngoài đường trời khá lạnh, gió
thổi, tuyết rơi không dày nhưng rát rạt. Quảng trường trước cửa nhà Văn
hóa vắng dần, dân chúng đã về hết, chỉ còn lại một chiếc xe con đứng đơn
độc ngay bên đường, máy vẫn nổ.

- Họ còn làm gì mà lâu thế nhỉ? - Bakarov bực mình. - Tôi đã tỉnh như

sáo (1) rồi.

- Hay là chúng ta vào tìm? - Tsanka đề xuất, cả người co ro, bộ trang

phục bảnh bao chẳng phù hợp chút nào với sự đỏng đảnh của thời tiết, mặt
mày xám ngắt vì lạnh.

- Không, cứ đứng đây thôi. - Bakarov cương quyết phản bác. - Chúng

ta cần phải trụ đến cùng, ngoài mặt trận, chúng ta còn đứng vững trong
nước băng giá cho đến tận sáng để tóm “lưỡi”, ở đây ăn nhằm gì?

-----

(1) Nguyên văn: như tấm kính.

Cuối cùng cánh cửa dành cho nhân viên phục vụ cũng mở ra, một bộ

ba vui vẻ xuất hiện: hai người phụ nữ trang phục diêm dúa, cười nói rổn
rảng và ông Magomedaliev. Tsanka bước về phía họ, cố tình để họ nhận ra
mình. Vừa nhận ra anh, Madlena làm ra vẻ rất ngạc nhiên, kéo cao cổ áo
khoác lông thỏ lên để che mặt và cũng bước về phía Tsanka.

- Anh vẫn còn ở đây à? - Cô hỏi bằng một giọng uốn éo. - Chúng tôi

sẽ cùng về bằng xe ô tô. Tạm biệt anh. - Cô quay đi, nhưng rồi lại bước
thêm một bước về phía Tsanka: - Đây là mẹ tôi. Anh có lạnh không? - Cô
phẩy tay rồi lại đỏng đảnh, làm ra vẻ sợ sệt chạy về phía mẹ.

Ông Magomedaliev cầm tay hai người phụ nữ, lịch sự đưa họ qua

quảng trường đến chỗ chiếc xe ô tô. Hai người phụ nữ đi giày cao gót bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.