CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 957

Với những bước chân loạng choạng của người có tội, Tsanka nhón gót

bước xuống nhà bếp. Trên bàn lại đầy đồ ăn. Tsanka rất đói và say.
Madlena ngồi đối diện chăm sóc cho anh, bản thân mình cũng ăn một chút.
Tsanka ăn rất nhiều, ngấu nghiến, thỉnh thoảng lại cố nhìn vào mắt cô gái
để xem chúng có biểu lộ điều gì không, nhưng không được - men rượu đã
làm mờ mắt anh. Khi đã no, một cảm giác rã rời lan khắp cơ thể, Tsanka
ngáp một cái rõ dài rồi khoan khoái vươn người, cảm thấy nhẹ nhõm và dễ
chịu. Tsanka nhìn chằm chằm vào mặt Madlena, đờ đẫn mỉm cười, nắm lấy
tay cô. Madlena không chống cự mà ngược lại, dịu dàng vuốt ve lòng bàn
tay anh, nở một nụ cười quyến rũ, xấu hổ cụp mắt xuống. Một sự ham
muốn thể xác lại choán ngợp cơ thể. Tsanka kéo Madlena vào lòng mình.

- Thôi đi anh, thôi đi, - Madlena mỉm cười, thì thào, - có mẹ ở nhà…

Anh làm gì thế? Ôi, không nên… Sao anh lại thế? Ôi, anh tham lam quá!

Tsanka đã say, đứng bật dậy, đi vòng qua bàn định ôm Madlena.

Nhưng cô thô bạo đẩy Tsanka ra, khuôn mặt bỗng trở nên dữ tợn. Quá bất
ngờ, Tsanka ngã dúi vào bếp lò, đập vào cái chảo, phát ra một tiếng động.

- Anh nghĩ tôi là con điếm à? - Madlena nói to. - Sao anh dám làm

vậy? - Rồi cô đột nhiên khóc òa lên, đập đầu xuống bàn. - Tôi không ngờ
anh lại như thế này…

Tsanka chết sững, tỉnh lại một chút. Đúng lúc ấy có tiếng cọt kẹt trên

giường, rồi tiếng bước chân.

- Anh Tsanka đấy à, - giọng nói đơn đớt, độc địa của bà mẹ vang lên,

bà không bước ra chỗ sáng đèn mà vẫn đứng trong bóng tối của căn phòng,
- Anh xử sự thật là nham hiểm. Thế mà tôi cứ nghĩ anh là một người cao
thượng, trung thực, là một người Chechnya đích thực! Tôi đã tin cậy giao
con gái tôi cho anh… Thế mà anh, một người trưởng thành, trông có vẻ
đứng đắn, vậy mà đột nhiên… Tim tôi đau quá. Anh không thấy xấu hổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.