CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 958

sao? Chúng tôi phải làm gì bây giờ? Làm sao chúng tôi có thể sống được
với nỗi nhục này?

Bà Mylana bắt đầu khóc rấm rứt.

- Ôi, mẹ ơi, mẹ ơi, thôi đi mẹ, mẹ cứ yên tâm. - Cô con gái chạy vào

phòng, - Mẹ không nên lo lắng, mẹ nằm xuống đi, uống thuốc đi. Anh
Tsanka, mang nước lại đây, nhanh lên.

Tsanka rót nước, cảm thấy một nỗi thương xót sâu sắc cùng với cảm

giác tội lỗi và trách nhiệm, lao vào căn phòng tối, định bật đèn lên.

- Đừng, đừng, đừng bật đèn. - Madlena ra lệnh. - Đưa nước đây nhanh

lên. Mẹ ơi, nước đây rồi, uống đi, từ từ thôi, thế, bây giờ mẹ sẽ thấy dễ chịu
hơn. Mẹ cứ yên tâm…

- Ôi, ôi, - bà Mylana vẫn nằm trên giường rên rỉ, cô con gái cúi xuống

người bà, còn Tsanka bối rối đứng phía sau chứng kiến toàn bộ cảnh lộn
xộn đó.

- Mẹ cứ yên tâm, mọi việc rồi sẽ tốt đẹp. Chuyện đã thế rồi, - Madlena

dịu dàng, âu yếm nói. - Nhưng anh ấy không có lỗi đâu, mẹ đừng mắng anh
ấy. Cả hai chúng con đều có lỗi. Chẳng qua là… biết nói thế nào nhỉ?...
Thôi, chẳng qua là con cũng yêu anh ấy. Con là người có lỗi trong mọi
việc! Con! - Madlena cũng khóc nấc lên.

Tsanka mụ mẫm cả người, chẳng hiểu gì cả, chẳng biết phải làm gì

nữa. Anh cảm thấy đau cả đầu khi chứng kiến tất cả những gì vừa xảy ra.
Trong bóng tối, Tsanka không nhìn thấy gì, chỉ nghe tiếng hai người đàn bà
khóc rấm rứt. Anh cũng cảm thấy khó chịu, khổ sở, muốn bỏ chạy đi đâu
đó. Hai người đàn bà này tự nhiên bỗng trở thành cái ách tròng vào cổ anh,
chiếm luôn căn hộ của anh, cả cái giường của anh, còn bây giờ thì đè lên
người anh. Tsanka muốn bỏ đi, lùi lại một bước, nhưng đột nhiên từ trong
bóng tối, bà Mylana đang nằm trên giường liền túm lấy tay anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.