CUỘC CHIẾN DISNEY - Trang 107

nổi trội hẳn lên trong bộ vest may đo vừa vặn, áo sơ mi in hình họa
tiết trẻ trung và khăn tay cài áo. Ở tuổi 40, Wilson khá thẳng thắn
và tự tin, đồng thời thể hiện cả sự thông thái trong từng vấn đề tài
chính chi tiết lẫn trí tưởng tượng vô cùng phong phú.

Wilson cũng biết về văn hóa trước đây của Disney. Ông và Bill

Marriott đã từng tới Burbank, trên danh nghĩa là để bàn chuyện kinh
doanh khách sạn với Card Walker, nhưng thực chất là muốn đánh
giá khả năng thâu tóm Disney cho Marriott. Dù các khách sạn của
Disney – khách sạn Disneyland ở Anaheim và các khu nghỉ dưỡng
Đương Đại và Polynesia ở Orlando – luôn đầy kín chỗ và mang về
lợi nhuận lớn, Walker vẫn để ngoài tai gợi ý của họ rằng Disney có
thể sẽ quan tâm tới việc xây dựng và vận hành thêm nhiều khách sạn
hơn nữa. “Disney không kinh doanh khách sạn,” Walker vẫn kiên
quyết. “Chúng tôi chú tâm vào các công viên giải trí.”

“Tại sao lại thế chứ?” Marriott căn vặn.

Walker dường như bị bất ngờ bởi câu hỏi đó. “Đó là cách của

chúng tôi,” ông ta đáp.

Wilson đi đến kết luận rằng Disney đã đến hồi bị thâu tóm,

nhưng hội đồng quản trị của Marriott cuối cùng lại quyết định
rằng Disney quá lớn đối với Marriott nên đã không đưa ra đề nghị
nào. Wilson không đồng tình với quyết định đó. Ông và các nhân
viên dưới quyền từng tiến hành một vài tính toán cho thấy chỉ
cần tăng giá vé vào cửa các công viên và mở rộng sức chứa của các
khách sạn thì lợi nhuận của Disney sẽ tăng lên đáng kể.

Sid Bass cũng từng đề xuất ý tưởng tương tự khi Eisner bay tới

gặp ông ở Fort Worth ngay trong tuần đầu tiên nhận chức. Trên
máy bay, Eisner khăng khăng đòi Mike Bagnall, giám đốc tài chính
của Disney, cùng ông xem lại từng dòng trên bảng cân đối kế toán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.