Ở đây vào năm 1948 những người bảo vệ Degania, nhiều người chỉ lớn
tuổi hơn những đứa trẻ, đã đẩy lùi một đơn vị Syria. Chiếc xe tăng dẫn đầu
bị lựu đạn chống tăng làm khựng lại và bị bỏ lại là chiến lợi phẩm ở chỗ nó
bị phá hủy.
Sự giao chiến ở Degania là thời điểm xác định trong lịch sử Israel. Nó
là phiên bản của Trận chiến với Anh, khi sự gan dạ của một ít người chặn
đứng được sự xâm lược của một lực lượng mạnh hơn. Sự tồn tại của
Degania giúp cứu nhà nước non trẻ của Do Thái khỏi bị bóp nghẹt lúc khai
sinh và để xác định các ranh giới. Những người trung kiên tin vào sức mạnh
của cuộc sống tập thể dựa trên các nguyên tắc của chủ nghĩa xã hội để sửa
đổi những người Do Thái nào bị coi là đã rơi vào tình trạng thảm hại, hỗn
loạn, và chao đảo trong bao thế kỷ tha hương. Sự lao động cật lực trên đất,
không phải luật lệ và truyền thống, được coi là phương tiện cứu rỗi cá nhân
và giải phóng dân tộc.
"Niềm tin vào lao động" sản sinh người tiên phong Do Thái: con người
mới kiên định, tự hào, hết lòng với tổ quốc, và không sợ chiến binh, con
người nói tiếng Hebrew của cha ông thời kinh thánh. Với sự hỗn hợp của sự
khai sáng xã hội và lòng dũng cảm quân đội, khu định cư của Israel là
Athens và Sparta quyện lại làm một.
Khu định cư biên phòng như Degania đã nhiều thập niên là hiện thân
của toàn bộ điều được coi là cao thượng ở Israel: các thành viên của những
khu định cư này tạo nên mẫu sống quân bình, họ cứu vãn đất bằng mồ hôi
và sự khéo léo, và bảo vệ tài sản của họ bằng quyết tâm. Họ là minh chứng
sống động là chủ nghĩa xã hội có thể được tạo nên một cách tự nguyện,
không bị nhà nước ép buộc, không có sự chống đối và không phải hy sinh
những tiêu chuẩn dân chủ.
Với vai trò mới của người Do Thái sinh ở Isreal, hình ảnh của người
Do Thái như viên công chức khiêm nhu hay nhà buôn nhỏ mãi mãi không