Trước ngày 11 tháng Chín 2001, loại an ninh độc đoán này là một sự
quấy rầy mà du khách đã phải chấp nhận khi đi du lịch Israel, giống như
chuyện những nữ quân nhân đeo súng canh chừng trên các đường phố
Jerusalem hoặc nghe tiếng rú và tiếng lách chách của những chiến đấu cơ
phản lực trên bầu trời Cổ thành Jerusalem.
Khi thế giới chứng kiến, cách những đội cảm tử Hồi giáo chỉ vũ trang
bằng dao đã cưỡng đoạt bốn máy bay chờ khách loại lớn và biến chúng
thành những quả bom bay vào các thành phố của Mỹ, thì cảm giác bị sốc ở
Israel được pha trộn với cảm nhận về sự vững dạ là "nó chẳng bao giờ được
phép xảy ra ở đây". Những gì mà đã có lúc người Israel trông mong sự
chuẩn tắc của cuộc sống ở Mỹ biến thành sự hoài nghi về thái độ lỏng lẻo
của Mỹ đối với sự an toàn hàng không. Đoàn chuyên gia an ninh của Israel-
đội quân chìm và các nhân viên mật vụ-đã phân tích các biến cố: giả như
những kẻ cướp máy bay cố gắng tấn công một máy bay Israel, có lẽ họ cũng
chẳng thể đến gần quầy đăng ký được. Nếu họ đã tính toán để lên máy bay,
chắc chắn họ sẽ bị các lính gác có vũ trang ách lại và nếu có một phép lạ
nào để họ tìm cách cướp buồng lái, họ sẽ bị không quân bắn gục trước khi
họ có thể bay đi bất kỳ đâu gần một thành phố lớn. Vì đã có lúc El Al quảng
cáo rằng không công ty hàng không nào vượt trội để có thể bảo đảm an toàn
cho bạn như hãng không quốc gia của bạn, và El Al bay trên những đường
bay an toàn qua các quốc gia thân thiện.
Ấn tượng ban đầu về Israel không chỉ ở những người được dàn ra khắp
nơi, chuyên tâm vào sự an ninh, mà là những con người trẻ trung phục vụ
trên các chuyến bay.
Ở sân bay Ben-Gurion du khách thoáng thấy những sự ngược đời của
Israel-một nước dân chủ đã ở trong tình trạng thù nghịch hơn nửa thế kỷ,
một nhà nước Do Thái từng công bố trao quyền bình đẳng cho thiểu số
người Ả Rập, một nơi trú ẩn cho người Do Thái mà sự lập quốc của họ đã