CUỘC CHIẾN KHÔNG KẾT THÚC - Trang 182

Những người trẻ Palestine gào lên khi đánh bom. Đôi khi việc đánh bom thì
dễ hơn việc phải đau khổ để giải thích cho một người Mỹ hay châu Âu ngu
ngốc nào đó là người Palestine có những quyền hợp pháp.

"Sự thể là chúng ta ở đây là bằng chứng để chúng ta làm cho thế giới

nghe chúng ta. Sự thể là các quốc gia trên thế giới thừa nhận PLO là chứng
cứ nói lên rằng chúng ta đúng"

Khi tôi gặp Ta'mari năm 1998, trạng thái hớn hở của người Palestine

trước đột phá ngoại giao đã nhường chỗ cho sự mệt mỏi vì sự cực nhọc
thương lượng, và sự vỡ mộng trước nạn tham nhũng, những lề thói độc
đoán, và tình trạng bất tài của chính quyền Palestine của Arafat. "Có lẽ
chúng tôi đã quá tiểu thuyết hóa mọi sự. Khi nó suy đồi như thế, nó không
còn là cách xử sự lãng mạn trước các vấn đề như nước thải, thuế má, tiền
lương, và nạn thất nghiệp" Ta'mari trầm ngâm nói.

Ta'mari chậm rãi nói, nhìn lên trần nhà để tìm những từ cho đúng. Anh

bảo, Oslo vẫn khó hiểu với sự bất công. "Ông không thể hiểu nó khó và
khắc nghiệt thế nào để mặc cả vùng đất nơi anh được sinh ra và trải qua thời
thơ ấu. Họ đang mặc cả với ông điều gì đó chính là con người của ông; nó
khác gì yêu cầu ông cắt cánh tay hay ngón chân. Sự thể khi chúng tôi tán
thành Oslo không có nghĩa là họ đúng. Chúng tôi chịu sự áp lực lớn. Chúng
tôi muốn làm cho con cháu của chúng tôi tránh được những gì chúng tôi đã
trải qua."

Theo quan điểm của Ta'mari, giải pháp hai quốc gia tự nó là bước

chuyển tiếp. "Tôi không từ bỏ giấc mơ về một nhà nước dân chủ trên khắp
Palestine nơi người Palestine-Do thái và không phải Do Thái-chung sống".

Ta'mari đã nổi tiếng là nhà phê bình "xây dựng" chính quyền Palestine.

Anh than phiền về sự bất tài và biếng nhác của những nhà cầm quyền,
nhưng rõ ràng vẫn tỏ ra kính trọng bản thân Arafat. Ta'mari đã lên tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.