CUỘC CHIẾN KHÔNG KẾT THÚC - Trang 298

vất vả của thời kỳ tiên phong, nay đã qua rồi. Bây giờ có dư dật mọi thứ cho
mọi người.

"Tôi không muốn là người Mỹ; tôi muốn là người Nga. Người Nga

quan tâm tới sách vở và văn hóa. Chúng tôi du nhập lối sống thương mại và
vẻ hào nhoáng bề ngoài của người Mỹ. Nhưng chúng tôi không có ý thức
về dân chủ. Giá như chúng tôi cũng cũng nhập khẩu dân chủ của Mỹ cùng
với món snack của họ, hẳn chúng tôi có thể khá hơn".

Irit Linur không chỉ nói cho sướng miệng, cô muốn tuyên truyền.

Đó chính là công việc cô làm để sinh sống, lúc đầu viết báo rồi sau này là
một phóng viên truyền thông. Nhưng cô không chỉ to miệng. Bản thân cô
đã viết hai cuốn tiểu thuyết rất thành công, một trong hai cuốn đã được
dựng phim.

Trong bộ tóc quăn dày và nâu, áo sơ mi và quần dài đen, Linur đi

đứng coi trẻ hơn nhiều so với tuổi 36 của cô khi lần đầu tiên tôi gặp cô tại
một quán ăn ở Tel Aviv. Cô bẻ cong vành chiếc nón rơm rồi đè nó xuống
với nét duyên dáng của một cô gái mới lớn. Phong cách của cô còn giữ lại
những nét ngây thơ của tuổi con gái.

Không có mấy người Israel cho rằng Linur viết những tác phẩm trí

thức, mặc dù cô có những tuyên bố rất nảy lửa trong các tác phẩm của
mình. Cả hai tiểu thuyết của cô -Hai Nàng Bạch Tuyết và Điệu ru của Mỹ
Nhân Ngư
-đều là những câu chuyện tình về những người phụ nữ độc thân
và không con nhưng có sự nghiệp trong lãnh vực truyền thông. Các nữ anh
hùng của cô là loại người mà ta có thể gặp trên phố Sheinkin, và các nhân
vật của Linur thường được mô tả với một chuỗi những cuộc tán tỉnh thất
bại, với những cái chết đầy bí ẩn xen vào, cuối cùng họ cũng tìm được sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.