CUỘC CHIẾN KHÔNG KẾT THÚC - Trang 382

Nói như thế không khác gì tố cáo rằng các bộ trưởng trong chính phủ

đang phản bội ý muốn rõ ràng của Thiên Chúa nếu họ từ bỏ đất hay thậm
chí chỉ giới hạn việc định cư.

Cuộc khủng hoảng của cuộc chiến Yom Kippur năm 1973 và những

nhượng bộ đất đai theo thỏa ước Trại David dẫn tới sự kết tinh cái mà các
nhà khoa học chính trị gọi là "cánh hữu cực đoan" của Israel, một phong
trào dân tộc rộng rãi dân thân cho việc giữ các lãnh thổ mà Israel đã chiếm,
bằng các phương tiện bất hợp pháp nếu cần.

Trường Merkaz ha-Rav từ chối sử dụng bạo lực. Trong các cuộc định

cư ban đầu tại Gush Ezion và Hebron, những người sùng bái Giáo sĩ Kook
tin rằng họ chỉ đơn giản chỉ đường cho một quốc gia đang hoang mang,
bằng cách chọn hành động mà các bộ trưởng biết là đúng nhưng sợ thi
hành. Nhưng sau mấy thập niên, phong trào định cư trở nên cực đoan bởi
hàng loạt những cuộc phản đối các chính phủ nối tiếp nhau về việc các
chính phủ này nhường đất, và bởi thái độ gây chiến ngày càng gia tăng của
những người Palestine mà chính các nhà tiên phong tương lai đã từng sống
ở giữa họ.

Gush Emunim, "Khối Tín đồ" được thành lập năm 1974 bởi các sinh

viên tốt nghiệp trường Merkav ha-Rav để tạo áp lực cho các cuộc định cư
Do Thái được mở rộng hơn nữa và tạo nên một đại phong trào nhằm "gây ý
thức" dân tộc và tôn giáo. Các thành viên của Gush Emunim được báo động
về thỏa thuận tương nhượng theo đó Israel rút khỏi một khu vực của lãnh
thổ Ai Cập, và Gush Emunim đã kiên quyết vận động chống lại những sự
tương nhượng giống như thế đốì với Cao nguyên Golan. Quan trọng hơn,
nó ủng hộ hết mình chiến dịch mà những cựu chiến binh ở Hebron thực
hiện nhằm từ bỏ việc học kinh của họ và "đóng sách kinh Talmud lại" để
dành hết sức lực cho việc thiết lập một khu định cư Do Thái mới ở Nablus,
khu Shechem của Kinh thánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.