CUỘC CHIẾN SINH TỒN - Trang 189

“Ừ. Tôi đã theo dõi cô mấy ngày vừa rồi”, anh ta nói mà chẳng có tí dấu

hiệu hối lỗi nào trong giọng nói. “Hay ho phết khi nghĩ đến chuyện có lẽ cô
đã có đến hai cái máy định vị nằm trong xe.”

“Ừ”, tôi quắc mắt. “Hay lắm đấy. Ok, vậy là Sofia nhử tôi ra đó và...”

Tôi đứng phắt dậy khi nỗi sợ hãi quắp chặt lấy mình. “Marcus. Tôi cần
cảnh báo Marcus.” Tôi đã bảo với Sofia rằng anh đã rời khỏi thành phố,
nhưng nếu cô ả liên hệ được với anh và bảo anh rằng cô ta đang gặp rắc rối,
tôi tin chắc Marcus sẽ lao đầu ngay vào bất kỳ cái bẫy nào McKinney đã
chuẩn bị sẵn cho anh.

Tôi tự động nhìn quanh tìm ví, rồi nhận ra rằng mọi thứ vẫn còn nằm

trong chiếc xe ngoài đường cao tốc. “Đệch! Tôi không có điện thoại ở đây.
Anh có không?”

“Tôi không mang theo điện thoại nữa. Quá dễ bị dò theo.” Ed nuốt khan

khó nhọc. “Tôi đã trở nên đôi chút hoang tưởng, cô biết đấy.”

“Chúng ta cần tìm một cái điện thoại”, tôi nói, quăng chỗ não thức ăn mà

tôi chưa ăn vào trong túi ni lông.

“Có một bốt điện thoại ở XpressMart trên đường cao tốc số 88”, Ed nói.

Tôi đứng dậy, nhấc thử cái túi. “Và khi đã xong việc, chúng ta cần đến

thăm Sofia.”

Một nụ cười nhếch lên ở khóe miệng Ed. “Có lẽ cô nên rửa ráy trước đã

nhỉ?”

Tôi chớp mắt, nhìn xuống người. “À ừ. Máu me be bét khắp nơi. Ý hay

đấy.”

“Có nước đóng chai và quần áo thay thế trong xe đấy.” Tôi nhìn khắp

một lượt quần áo của Ed. “Làm ơn nói với tôi đó không phải là đồ cho các
cô ả gô-tic để cho phù hợp với anh.”

Ed thốt lên tiếng cười khô khốc. “Tôi sẽ chẳng bao giờ làm vậy với cô.

Là quần thụng và áo thể thao hở rốn in chữ ‘Công chúa Cổ đỏ’.”

“Ơn Chúa”, tôi thở ra. “Tôi có vẻ ngoài nổi bật, anh biết đấy’.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.