CUỘC CHIẾN SINH TỒN - Trang 203

“Và đừng có quên thứ Tư đấy.”

“Thứ Tư?” Cái quái gì... đệch. “Phải rồi! Thứ Tư. Cuộc gặp mặt của

chúng ta.”

“Phải”, ông ta nói, miệng mím lại cau có. “Đừng có lỡ hẹn hôm ấy đấy.”

“Không đâu”, tôi nói nhiệt tình hết mức có thể. Trời ơi, với toàn bộ

những thứ quái quỷ khác đang diễn ra, đây là điều cuối cùng tôi cần xử lý.
Và ông ta sẽ phản ứng như thế nào nếu biết tối nay tôi đã đột nhập vào một
ngôi nhà và tìm thấy một xác chết? Đầu tôi thoáng hiện lên hình ảnh hoạt
hình đầu ông ta vỡ tung, và tôi phải mím chặt hai môi với nhau để ngăn
không thốt ra tiếng cười hoàn toàn không thích hợp.

Garza khẽ khịt mũi, lắc đầu, rồi - làm tôi nhẹ nhõm hết cả người - xoay

người và chui vào xe. Tôi vội vàng lôi số tiền xu ra khỏi túi và chạy đến
chỗ bốt điện thoại để ông ta tin những gì tôi nói về việc gọi điện. Chậc,
chuyện đó cũng một phần là đúng.

Tôi bắt đầu nhét xu vào khe hở, nhẹ cả người khi nghe tiếng lốp xe

nghiến lạo rạo khi Garza lùi ra và quay xe.

“Ông ta đi rồi”, Ed lầm rầm. “Chúa ơi, suýt nữa thôi.” “Tôi gần như đi

thẳng vào xà lim luôn ấy”, tôi rên lên trong lúc mò mẫm mấy đồng xu.

Ed bật cười. “Ừ, chắc thế.”

Tôi ném cho anh ta ánh mắt sắc lẻm, nhưng Ed hất cằm về phía điện

thoại. “Đừng nói với Marcus về Sofia qua hộp thư thoại.”

Tôi khựng lại giữa lúc nhấn nút. “Vì sao?” Thế rồi tôi nhăn mặt. “Ồ phải

rồi. Như thế sẽ rõ ràng là tôi đã có mặt ở đó.”

“Chính xác.”

Hy vọng là anh ấy nghe máy, tôi nghĩ thầm, nhưng dĩ nhiên là không.

Không, thế thì dễ dàng quá. Tôi cúp máy mà không để lại tin nhắn nào.

Tôi hỏi Ed số của Pietro, thấy buồn cười khi bốn số cuối cùng giống hệt

số của Randy bạn trai cũ của tôi, và hoàn toàn không ngạc nhiên khi cuộc
gọi đó cũng chuyển sang chế độ thư thoại. “Pietro, Angel đây. Tôi đang cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.