CUỘC CHIẾN THỪA KẾ - Trang 308

không, không phải vụ đó. Mẹ tôi đã qua đời. Chúng tôi nên làm gì bây
giờ?” Trong lúc mọi sự lộn xộn, tôi thậm chí còn không nhận ra rằng bà
chủ đã qua đời. Tôi không thể kiềm chế nổi - Tôi đã òa khóc ngay tại đó
trước mặt tất cả mọi người.

FELICITY LEONG
Con gái cả

Dù cho bạn có lớn thế nào đi chăng nữa, dù bạn nghĩ rằng mình đã sẵn sàng
thế nào đi chăng nữa, bạn không bao giờ thực sự sẵn sàng cho sự ra đi của
cha mẹ mình. Cha tôi đã mất vài năm trước, và tôi vẫn chưa thực sự bình
ổn lại. Mọi người đã nói với tôi cả một tuần liền, “Ít nhất mẹ cô vẫn sống
đến độ tuổi đó, và cô đã có nhiều năm bên cạnh bà.” Và tôi chỉ muốn nhổ
vào mặt bọn họ. Tôi muốn hét lên “Im đi, tất cả các người! Mẹ tôi đã chết.
Làm ơn đừng nói với tôi rằng tôi thật may mắn và có phước vì bà đã sống
lâu như vậy. Bà ấy đã ở đây trên trái đất này suốt cuộc đời tôi và bỗng
nhiên chỉ trong nháy mắt, bà ấy đã ra đi mãi mãi. Ra đi, ra đi, ra đi. Tôi trở
thành một đứa mồ côi. Và mặc dù bà là một người phụ nữ nghiêm khắc,
mặc dù bà khiến tôi phát điên nửa cuộc đời mình và tôi chưa bao giờ thực
sự đủ tốt đối với những tiêu chuẩn của bà ấy, trái tim tôi vẫn vụn vỡ. Tôi sẽ
nhớ bà mỗi ngày mỗi giờ trong phần đời còn lại của mình. Điều tôi hối tiếc
nhất chính là tôi đã không ở đó, giây phút bà lìa đời. Cat là người duy nhất
trong phòng với bà khi đó, và tôi không ngừng hỏi cô ấy chuyện gì đã xảy
ra. Nhưng có vẻ như Cat quá rối bời để cất tiếng. Cô ấy không hé cho tôi
nửa lời.

*

Một thông báo dài chừng một cột nhỏ, kín đáo đã được in trong mục Lời
cáo phó của tờ The Straits Times:

SHANG SU YI, Bà James Young

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.