CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 159

má mẹ.

- Một phút thôi nhá, và đi đều bước về giường ngủ, mấy đứa – Dasha cằn

nhằn.

...Sáng ra cô không thể nhớ lại được hai đứa con đã trở về giường của

chúng như thế nào. Dường như đêm không hề tồn tại – chỉ còn lại một mẩu
của giấc ngủ dở dang ngọt như táo chín, và đã ngoảy đuôi đi mất hút.

Ngoài cửa sổ tấm màn màu xám bị cành bạch dương trụi lá, những chùm

hoa rủ dài phủ băng trông như thủy tinh cắt ngang đang chầm chậm tan.

- Làm ơn nhấc mi mắt lên hộ tôi ạ, – sau lưng cô vang lên giọng hát còn

ngái ngủ của Kirill, trong phòng của bọn con trai đã thấy Nikita cất tiếng hát
trong veo. Mò trên bàn lấy được cái điện thoại, Dasha khoác tấm áo choàng
lên người và tìm sang phòng con để ghi lại bài hát mới của con trai.

Nghe chăm chú và đầy khâm phục, Kostia mấp máy môi không thành

tiếng, như mọi ngày, đứng ngay bên cạnh thằng em trai, còn Dasha, vẫn như
mọi khi, cảm thấy thất vọng, – từ đâu ra cái cách tự hạ thấp bản thân mình
như thế chứ? Và bài hát của Nikita không hiểu tại sao lại buồn bã thế.

Ngựa có cánh mang em bay
Em trông thấy cả thế giới này,
Bầu trời gần em biết mấy,
Và em gần những đám mây.
Từ tầm cao em nhìn thấy gió,
Thấy rừng và thấy cây
Ngựa mang em bay xa mãi
Xa hơn ngọn núi cao này,
Nhưng đột nhiên ngựa quay trở lại,
Bỏ em trên mặt đất này
Rồi cất cánh bay đi mất
Đi mãi không thấy về đây...
...Bữa sáng, dọn dẹp thật nhanh – và, sau khi đã mặc ấm, Dasha bí mật rời

nhà. Nếu như cô không tìm được việc, thì ít nhất là cô cũng sẽ mua thịt xay,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.