CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 268

đã quen với điều này. Cảm xúc bồng bột và những cử chỉ sôi nổi chỉ có ở
cuộc hôn nhân đầu tiên của cô. Hồi ấy thì lại hơi thừa thãi những kịch tính.

... Lần đầu tiên, cô vội vã lấy chồng vào năm thứ ba đại học. Tất cả diễn ra

hoàn toàn bột phát. Lần ấy, ở dạ hội sinh viên, cô nhìn thấy ANH ẤY! Anh
ấy đẹp trai và sành điệu như ngôi sao điện ảnh vậy. Với mái tóc lượn sóng và
đàn guitar trên tay. Igor - tên ngôi sao ấy - hát một điều gì đó lãng mạn tan
nát bầm dập, thế rồi, anh bước tới gần những cô nàng đang mê mụ đi vì
ngưỡng mộ (trong đó có Marina) và quả quyết cầm tay Marina: “Ta đi!”...
Và cô đã bước theo anh ta cun cút như cún chạy theo ông chủ được tôn thờ.
Họ đã bước đến bàn đăng ký kết hôn chóng vánh như vậy đấy. Cuộc sống
gia đình của hai người rất sôi động, phong phú: những nỗi day dứt khủng
khiếp, những rắc rối lùm xùm cùng tiếng dập cửa và tiếng bát đĩa vỡ. Marina
luôn luôn trong tình trạng ghen tuông. Anh chồng bảnh trai của cô sinh ra để
dành cho sự ngưỡng mộ của phụ nữ. Thường xuyên có người gọi điện về nhà
họ và thở phì phì trong máy, và dùng tiếng thở phì phò hiểm ác của mình làm
Marina giận điên người rồi rơi vào trạng thái thất vọng.

Đôi vợ chồng trẻ mắng chửi nhau, rồi làm lành, bỏ đi rồi lại quay về: họ

không thể sống thiếu nhau, mà sống cùng nhau cũng lại không thể - số phận
thế rồi, tình yêu cũng thế thôi. Cho đến một ngày rốt cuộc họ cũng chia tay,
mà chia tay một cái là mãi mãi dứt tình luôn. Ly dị và chấm hết. Marina như
mất trí, cô chịu đựng việc chia tay thật nặng nề.

Hai tháng sau cô thì gặp Misha Kovaliov.
... Lần gặp gỡ ấy diễn ra trong một hoàn cảnh hết sức độc đáo. Hôm ấy,

một ngày đầu tháng Ba, trên đường đi làm về, Marina trượt chân (số phận đã
ném một cái vỏ chuối trơn chuội xuống dưới chân cô trong hình dạng một
vũng nước phủ lớp băng) và cô ngã. Khi ngã, có gì đó vụn vỡ trong cơ thể cô
khiến cô không dậy nổi. Và cô cứ ngồi như thế trong vũng nước mà nguyền
rủa số phận. Cách đó một mét cái mũ trắng của cô rơi lăn lóc. Một cảnh
tượng kỳ quặc và tội nghiệp. Một chàng trai cao ráo đeo kính đi ngang qua,
cúi xuống với cô gái Marina vừa bị số phận làm vụn vỡ: “Cô không ổn sao?”
“Vâng, ổn sao được chứ!” - Marina lầu bầu. Kết quả là chàng trai lạ ấn chiếc
mũ lên đầu cô, nhấc bổng Marina trên tay và đưa về nhà mình, bởi một lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.