CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 58

Việc làm thêm tại nhà cho các nhà văn rất quan trọng với Kachia vì công

việc chính ở nhà xuất bản khá hẻo tiền, chỉ trông vào nó thì khó có thể sống
được, nếu không nói là không thể sống được. Vì vậy, chính những kẻ thủ cựu
viết tác phẩm bằng tay với nét chữ tháu khó đọc và tẩy xóa ngang dọc bản
thảo lại là những khách hàng cơ bản của nàng, là nguồn thu nhập chính
khiêm tốn của nàng.

Những khoản tiền kiếm thêm ấy Kachia cần để lo cho con trai. Nàng luôn

nói: “Tôi cần phải nuôi dạy con trưởng thành”. Và nàng đã sống như thế -
nuôi dạy con trai trưởng thành, làm nghề thư ký đánh máy cho một vài nơi.
Hồi nhỏ, con trai nàng bị bệnh nặng và bệnh tật để lại di chứng. Giờ đây, cậu
ta nghĩ mình là một nhân vật trí thức, có học với tâm hồn đặc biệt trong sáng,
dường như không phải người của thế giới này. Hoàn toàn với nghĩa đen của
cụm từ này bởi, quả là cậu ta không hề ghi danh vào “cuộc đời này” một chữ
nào! Lạc lõng, như một bông hoa lan giữa bụi cúc gai; một nghệ sĩ vĩ cầm
chơi nhạc Debussy giữa nhóm nhạc Rap.

Nói tóm lại, chàng thanh niên với chiếc violoncelle của mình (một nhạc cụ

không mấy phổ biến vào thời chúng ta, bạn đọc có đồng ý với tôi không, vậy
mà chàng ta lại chọn nó!) và những lý tưởng riêng lẽ ra đã có thể được yên
vị đâu đó trong một salon văn chương hay âm nhạc ở một thời đại khác chứ
không phải thời nghiệt ngã, thực dụng này. Mà không cách nào có thể hòa
nhập với một nhóm tụ bạ rất đặc trưng thanh niên - sàn nhảy hoặc hộp đêm.
Còn thử tưởng tượng anh chàng trong vai một quân nhân thì càng vô nghĩa.
Trong quân ngũ, chàng ta hẳn sẽ hy sinh ngay tuần đầu binh nghiệp. Tại
phòng tuyển quân, vẻ ngây thơ non trẻ của cậu chàng sẽ không phải là luận
điểm để cậu được miễn quân dịch, miễn thực hiện mọi trách nhiệm thiêng
liêng đối với Tổ quốc, cho dẫu việc cậu ta có mặt trong quân ngũ chỉ có thể
khiến quân đội bị sỉ nhục. Có nghĩa là, phải chi tiền. Bởi vậy mà Kachia gò
lưng làm việc đến hao mòn, cặm cụi gom tiền kiếm chiếc “vé trắng” miễn
nghĩa vụ quân sự cho con trai.

Cuộc sống thế này cứ làm nàng héo hon, làm nàng trở nên nghiệt ngã, và

vẻ duyên dáng quyến rũ của nàng mới đây thôi còn dường như thật bền bỉ,
an nhiên bỗng dần nhòa nhạt, phôi phai. Thêm vào đó, cảm giác cô độc giết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.