CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 78

Thế là ba năm đã qua. Kachia sau một thời gian cũng cảm thấy rằng, tôi

hẳn nhiên là rất cần nàng nhưng không phải theo cái cách mà một người phụ
nữ trẻ và quyến rũ muốn thấy, người phụ nữ có quyền mong đợi nhiều hơn,
đòi hỏi sự quan tâm kiểu khác và sự gắn bó kiểu khác từ người đàn ông của
mình. Mà thực ra anh ta có phải là người đàn ông của nàng không nhỉ?
Không, có Chúa chứng giám, tôi không hề muốn chia tay với nàng chút nào,
nhưng mọi thứ cứ lăn đi như theo quán tính vậy, theo một lối định sẵn, tình
thế trở nên nguy hiểm, sẵn sàng bùng nổ. Những nhàm chán tẻ nhạt thường
nhật của những lần gặp nhau gây áp lực lên Kachia, lấy mất hơi thở tự do
của tình yêu đích thực. Chúng tôi gặp gỡ sáng và trưa, khi con trai nàng đi
học; thi thoảng đi uống cà phê, hiếm hoi cũng có đi xem phim, và thường đi
vào ban ngày vì chiều tối tôi hay phải về nhà ngay. Còn nàng thì ở lại một
mình...

Thật ra, mối quan hệ của chúng tôi quá đỗi bình thường, từ lâu đã không

còn thoáng qua bóng râm của cuộc tình lãng mạn. Điều đó hiện tôi cảm thấy
dễ chịu, an toàn, nhưng với người đàn bà lãng mạn như Kachia thì nàng
không chịu được điều đó. Dễ chịu thế nào chăng nữa thì tình yêu đã không
còn ghé chỗ chúng tôi, nó đã đi ngang qua rồi. Tôi không yêu nàng, nàng
biết điều đó. Con người kiêu kỳ cao giá đồng thời cũng rất ngây thơ trong
nàng, sự chỉn chu đứng đắn đến lỗi thời của nàng không cho phép nàng giữ
một mối quan hệ - hợp tác ngoài hôn nhân lâu dài và chán ngắt như vậy. Vì
thế, nàng quyết định dứt bỏ. Mùa hè năm ấy là mùa hè kết thúc mối tình
chúng tôi. Vẻ ngây thơ của Kachia xuất hiện cả vào thời khắc chia tay. Nàng
cố gắng làm cho cuộc chia ly có vẻ kịch tính. Còn tôi cũng chẳng biết kết
thúc sao cho đẹp hơn, phải vờ vịt đồng lõa với nàng.

Nàng gọi, và với một thứ giọng hứa hẹn những điều không mấy dễ chịu,

ấp úng khổ sở, nàng nói rằng chúng tôi phải nói chuyện nghiêm túc. Khi ai
đó tuyên bố là phải nói chuyện nghiêm túc là trong lòng tôi bắt đầu nảy sinh
và lớn dần một nỗi lo âu.

- Anh có thể đến em lúc Mười chín giờ không?
Nàng hỏi nguyên văn như vậy - không phải chiều, không phải bảy giờ, mà

chính xác là mười chín giờ, chi tiết này khiến câu hỏi mang một sắc thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.