CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 174

- Ex hoc nunc et usque in seculum

[2]

,- Blood, một người hễ lúc nào cần đều

nhớ mình là tín đồ Công giáo, nhún nhường cụp mắt xuống đáp.

Viên đô đốc và các sĩ quan thông cảm lắng nghe câu chuyện của nhà quí
tộc và nhiệt liệt chúc mừng chàng. Nhưng rốt cuộc, câu hỏi chờ đợi từ lâu
cũng đã được nói ra:

- Nhưng chú em của tôi đâu nhỉ? Tại sao chú ấy không tự sang chào tôi?

Espinosa con trả lời:

- Cha cháu rất buồn vì không có vinh hạnh và niềm vui này. Rất tiếc, thưa
bác, cha cháu hơi khó ở nên không thể ra khỏi buồng ... ồ, không, không,
không có gì nghiêm trọng đâu ạ! Người bị sốt nhẹ bởi một vết thương
xoàng trong trận tập kích vừa rồi lên đảo Barbados, khi caballero

[3]

đây đã

may mắn được giải thoát khỏi tù ngục.

- Này cháu, đủ rồi! - Don Miguel bác đi với một vẻ nghiêm khắc vờ vịt. -
Trận tập kích nào kia? Bác không hề hay biết gì chuyện đó cả. Bác có vinh
dự đại diện cho Đức vua Công giáo ở đây, mà Đức thánh thượng lại đang
hòa hiếu với vua Anh. Như thế cháu cũng đã nói với ta nhiều hơn những
điều cần nói rồi đấy ... Ta sẽ cố quên đi tất cả chuyện đó và cả các ngài nữa,
tôi cũng yêu cầu các ngài như vậy. - ngài quay sang các sĩ quan của mình
nói thêm. Vừa nói, ngài vừa nháy mắt với thuyền trưởng Blood đang tủm
tỉm cười, rồi tiếp: - Thôi thì biết làm sao được! Nếu chú ấy không sang đây
được thì ta phải qua bên đó vậy.

Mặt Don Esteban tái mét như xác chết, nụ cười trên môi Blood cũng vụt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.