CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 176

- Còn dưới xuồng kia là hai chiếc rương với năm chục ngàn peso mà chúng
tôi được ủy quyền giao lại cho quan lớn.

Quan lớn thậm chí đã hơi nhổm lên vì khoái chí, còn các sĩ quan của ngài
thì bỗng rậm rịch hẳn.

- Đó là tiền chuộc tự tay thống đốc Barbados giao cho Don Diego ...

- Ấy chớ, xin đừng nói nữa! - quan đô đốc kêu lên. - Tôi chưa nghe thấy gì
hết ... Chú em tôi muốn nhờ tôi đưa giúp số tiền ấy về Tây Ban Nha ư?
Được thôi! Nhưng đây là việc riêng trong nhà. Nó chỉ liên quan đến anh em
chúng tôi mà thôi. Việc đó dĩ nhiên là làm được. Nhưng tôi không có quyền
tò mò ... - ngài nín bặt. - Hừm! Trong khi người ta đưa chiếc rương ấy lên
tàu, xin mời vào chỗ tôi dùng tạm một cốc malaga

[4]

, thưa các ngài. - Đoạn

quan đô đốc cùng bốn sĩ quan và viên cố đạo được mời riêng nhân dịp ấy
về ngăn buồng được bày biện xa hoa như cung điện vua chúa của mình.

Người hầu rót thứ rượu nho màu nâu sẫm vào các cốc rồi đi ra. Don Miguel
ngồi xuống bàn, vuốt bộ râu xoăn nhọn hoắt của mình và mỉm cười, nói:

- Lạy Đức mẹ chí thánh! Chú em tôi kỹ tính quá đi mất. Suýt nữa tôi đã bất
cẩn mà sang tàu chú ấy mà trông thấy ở đó những thứ mà với cương vị đô
đốc Tây Ban Nha, tôi khó mà không nhìn thấy được.
Esteban và Blood lập tức tán thành. Sau đó Blood nâng cốc chúc mừng sự
phồn vinh của Tây Ban Nha và mong ma quỷ vật chết thằng James ngu
ngốc đang ngồi trên ngai vàng nước Anh. Nửa sau lời chúc của chàng là
hoàn toàn thành tâm.

Quan đô đốc phá lên cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.