CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 175

biến mất, nhưng không hề nao núng, chàng lấy giọng úp mở, vừa tôn kính,
vừa thuyết phục lại vừa hài hước một cách chân tình, nói:

- Nếu ngài cho phép, thưa Don Miguel, dám xin mạo muộn thưa rằng chính
đó là điều ngài không nên làm. Và ở đây là tôi nói theo cách suy xét của
Don Diego. Ngài không nên gặp ông ấy trong lúc những vết thương của
ông ta chưa lành. Đó không những chỉ là ý muốn của Don Diego mà còn là
nguyên nhân chủ yếu giải thích sự vắng mặt của ông ấy trên tàu
"Encarnacion". Thực tình mà nói, thưa Don Miguel, vết thương của em
ngài không nghiêm trọng đến nỗi cản trở ông ấy đến đây. Điều khiến Don
Diego lo lắng nhiều hơn cả không phải là sức khỏe của ông ấy mà là nguy
cơ đặt ngài vào tình thế dễ bị hiểu lầm nếu ngài được đích thân ông ấy kể
cho nghe chuyện vừa xảy ra mấy hôm trước. Như ngài đã dạy, thưa quan
lớn, giữa Đức hoàng thượng Công giáo và vua Anh đang có tình hòa hiếu,
Don Diego lại là em ngài ... - Blood chững lại một chút. - Thiết tưởng
tôi không cần phải thêm gì nữa, việc ngài đã nghe về một cuộc tập kích nào
đó chẳng qua chỉ là những lời đồn đại, những lời nhảm nhí không hơn
không kém. Quan lớn thừa biết thế rồi, có phải không ạ?

Quan lớn đô đốc nhíu mày:

- Phải, tôi hiểu, nhưng không hoàn toàn ... - ngài đăm chiêu nói.

Trong một thoáng, Blood cảm thấy không yên tâm. Vai trò của chàng đã
làm lão Tây Ban Nha này sinh nghi chăng? Chẳng nhẽ quần áo và lời ăn
tiếng nói của caballero Pedro Sangre không giống một người Tây Ban Nha
chính cống và chẳng nhẽ đứng bên cạnh chàng không phải Don Esteban,
người đang sẵn sàng làm chứng cho câu chuyện của chàng sao? Và trước
khi viên đô đốc kịp nói, Blood vội vàng đưa thêm bằng chứng bổ sung:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.