CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 217

Rafael Sabatini

Cuộc đời chìm nổi của thuyền trưởng Blood

Chương 16

Cạm bẫy

Việc cứu thoát tiểu thư d’Ogeron dĩ nhiên càng cải thiện thêm mối quan hệ
vốn đã rất tốt đẹp giữa thuyền trưởng Blood với thống đốc Tortuga. Thuyền
trưởng trở thành vị khách quý trong tòa nhà trắng đẹp đẽ với những cửa sổ
xanh lá cây mà d’Ogeron xây cho mình ở phía đông Cayona, giữa một khu
vườn rộng rãi, huy hoàng. Quan thống đốc cho rằng món nợ ngài phải trả
Blood không chỉ là hai chục ngàn peso mà chàng đã bỏ ra để chuộc
Madeleine. Là một nhà kinh doanh thông minh và sành sõi nhưng ngài
không thiếu tính cao thượng và lòng biết ơn.

Ông lớn Pháp đã chứng minh điều đó bằng mọi cách, và dưới sự bảo hộ của
ngài, uy tín của Blood trong đám cướp biển đã lên đến tột đỉnh.

Đến khi phải trang bị một hải đội để tập kích Maracaybo như trước đây
Levasseur đã chủ trương thì Blood đã có trong tay đủ người và tàu bè.
Chàng dễ dàng tập hợp được năm trăm tay giang hồ, nhưng nếu muốn thì
chàng có thể mộ tới cả năm nghìn. Cũng hệt như vậy, chàng chẳng phải khó
nhọc gì vẫn có thể tăng được gấp đôi số tàu, nhưng Blood chỉ cần đến ba
chiếc mà thôi. "Arabella", "La Foudre" với thủy thủ đoàn Pháp do Cahusac
cầm đầu và "Santiago", đã được trang bị lại và đổi tên thành "Elizabeth".
Họ đặt cho con tàu cái tên đó để tưởng nhớ đến nữ hoàng Anh, người mà
trong thời trị vì, các thủy thủ Anh đã dạy cho Tây Ban Nha những bài học,
điều mà bây giờ thuyền trưởng Blood đang muốn lặp lại.

Chàng chỉ định Hagthorpe làm thuyền trưởng "Elizabeth" và sự chỉ định ấy
đã được toàn thể các tay anh chị cướp biển nhất trí tán thành.

Tháng tám năm 1687, cái hải đội nhỏ bé của Blood sau một vài đụng độ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.