CUỘC ĐỜI CHÍN NGÀY - Trang 177

những giây phút bình yên. Một bãi cát trải dài đầy nắng ấm, mềm mại và
bình yên. Nhưng con đã biến những năm tháng đó thành địa ngục.

Bố con đã mất tối qua. Ông ấy đau lắm. Và trong những tiếng kêu đau

đớn cuối cùng, ông ấy đã gọi con.

Có thể từ nơi đang ở hiện nay ông ấy sẽ tha thứ cho con.

Còn mẹ thì không.

Myriam Delègue.

Tiếng kêu của Jeremy xé toang tiếng ồn ào đều đều của nhà tù.

Cánh cổng sắt nặng nề khép lại sau lưng hắn. Ánh nắng chói chang

khiến hắn nheo mắt lại. Bất cứ một kẻ tù tội nào cũng sẽ sung sướng vào
những giây phút tự do đầu tiên này, nhưng hắn đứng đây, nhớn nhác,
choáng váng vì ánh nắng.

Hắn đã bị giam mười hai năm. Hắt biết được điều đó nhờ ngày ghi trên

giấy ra tù.

Hắn đi đâu bây giờ? Liệu hắn có lại phải tìm cách quay trở lại nhà tù để

bảo vệ Victoria và các con hắn không?

Hắn có vài giờ để suy nghĩ.

Trên phố, cuộc sống náo nhiệt này, nhịp điệu này, sự sôi động này lướt

qua hắn và toan mang hắn đi theo. Nhưng hắn đâu có đứng ở con phố này,
hắn đâu thuộc về cuộc đua này. Cuộc sống của hắn diễn ra tại một nơi khác
và ở một thời điểm khác kia.

Rồi hắn hướng về căn hộ mà Victoria sống ở đó khi hắn phải vào tù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.