CUỘC ĐỜI CHÍN NGÀY - Trang 70

Hắn muốn thấy mình trong gương nên rời khỏi phòng làm việc để sang

nhà tắm. Trước gương, hắn có thể đánh giá được những dấu vết mà thời
gian lưu lại trên gương mặt mình. Làn da hắn săn chắc hơn. Tóc đã rụng bớt
để lộ vài mi li mét trên đầu, một vài nếp nhăn xuất hiện nơi khóe mắt giờ đã
hơi có quầng thâm. Cuộc sống của hắn đã bị đánh cắp khỏi tay hắn. Hắn
bỗng chốc già đi. Thời gian giáng xuống hắn những đòn dữ dội, và sau mỗi
cú tát, hắn lại ngất đi để rồi chỉ tỉnh dậy sau cú tát tiếp theo. “Như vậy đấy,
cuộc sống của ta giống như một chuỗi những cú tát mạnh đánh dấu những
dấu ngoặc giải thích lý do nhắn gọn. Những ánh đèn lóe lên trong một hành
lang tăm tối. Và ta thì già đi.”

Hắn cảm thấy dạ dày đau quặn. Hắn đói. Cơn đói cũng giống hệt như

lần trước. Một tín hiệu sống đánh thức mong muốn hành động ở hắn. Cần
phải ăn để lấy lại sức lực và trạng thái tỉnh táo. Hắn muốn đấu tranh. Nhưng
chống lại cái gì? Chống lại ai? Như thế nào? Hắn chưa biết được. Đơn giản
là hắn không muốn nhẫn nhục chịu đựng.

Trong tủ lạnh, hắn tìm thấy một miếng thịt gà, một chai nước hoa quả và

một đĩa thịt nguội. Hắn ăn uống thật nhanh để mau chóng lấy lại sức,
không, hắn cảm nhận được hương vị của thức ăn nhưng vẫn thấy thích thú
khi chúng được đưa vào miệng. Thomas bước vào, Jeremy cảm thấy
ngượng vì màn kịch tồi mà hắn đang phô diễn.

– Con muốn ăn chút gì với bố không? hắn hỏi con.

Thomas không trả lời. Nó đi về phía tủ rồi mở ra lấy hai thanh sôcôla.

– Con không nên ăn sôcôla vào lúc này. Nếu con chưa ăn sáng…

Nhưng Thomas bỏ ra khỏi phòng ngay khi hắn còn chưa nói hết câu.

Jeremy thấy mình thật ngốc nghếch. “Mình là ai mà lại nhận xét thế kia

chứ?” Hắn không cảm thấy thoải mái trong vai trò người cha mà hắn vừa
phát hiện ra và cố gắng ứng biến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.