CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 108

quyến rũ khi anh ta không gặp may trên đường đời. Càng vấp ngã,
tâm hồn anh ta càng phong phú, càng đẹp hơn. Còn người đàn ông
buồn tẻ nhất là khi người đàn ông đó đang quay cuồng trong cơn
hãnh tiến đục ngầu. Phải chăng chính vì thế mà hôm rồi anh hỏi
thẳng, nói đi, tại sao em lại đối xử với tôi như người dưng kẻ lạ? Cô
đã nhìn thẳng vào anh như cái nhìn đêm ấy, khi cô đến từ dã anh
để ra đi: “Anh đang thành công. Anh đã trở thành quan trọng. Anh
đang dần dần không còn là anh nữa. Em không thích nhìn vào
mắt anh lúc này!”. Anh gần như gầm lên: “Thế chả lẽ để có được
em, tôi cứ phải đóng vai u sầu, thất bại mãi à?”

Cô cười buồn và bỏ đi và khi ấy anh mới thấy mọi sự bỗng trở

lên vô nghĩa biết bao! Tôi về đây là vì em hay phần lớn cũng là vì
em cơ mà! Em lạnh lẽo với tôi có khác nào cả cánh rừng su dịu dàng
này cũng đang không thừa nhận tấm tình chân thật của tôi đối với
chúng. Và anh bỏ đi. Lần đầu tiên khi về đây, anh mới để cho
chiếc xe cà tàng nhọc nhằn, khấp khểnh đưa mình ra thị trấn.

*

**

Thị trấn vùng biên đẹp đến nôn nao. Những mái nhà nho nhỏ.

Những rặng cây thâm thấp. Những dáng đi chầm chậm. Những
quán tiệm mộng mơ và những ngõ vắng hiu hắt, trong lành. Đâu
đây như vang lên một nét nhạc dìu dặt. Chết thật thôi! Cứ mải vùi
đầu chui rúc nơi rừng sâu, anh có ngờ đâu cuộc đời còn có những
sắc màu mở ra dễ chịu đến nhường này.

Thả tay ga cho xe bon chầm chậm một vòng. Lúc trở về chỗ cũ,

anh mới ngớ người. Thì ra nơi đây mình chẳng hề quen biết một ai
cả. Chả lẽ ghé đại vào một cái quán nào đó gọi một ly cà phê, một cốc
nước ngọt hay một chai bia uống một mình rồi lại quay về ư? Đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.