CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 106

Tiếng quát đó là của người tù thứ ba trong phòng, người này

chừng trên bốn chục tuổi, to lớn, mặt vuông chữ điền, da đồng
hun, lông mày rậm, mắt rất sâu và luôn luôn bắn ra những vẩy
than đỏ quạch, nằm nhiều hơn ngồi, hầu như hoàn toàn câm lặng
nhưng một khi đã mở mồm là chỉ thấy càu nhàu hay quát tháo.
Như lúc này đây, quát tướng lên một câu xong, anh ta lại nằm úp
xấp xuống chiếu, mặt như chìm vào nền bệ xi măng.

- Cậu ấy đang mắc bệnh trầm uất – Ông già nói nhỏ - Nghe

đâu đã từng là một thiếu tá biên phòng lẫy lừng công trạng, do quá si
mê một cô chủ quán xinh đẹp nên vướng vào vòng tiếp tay cho bọn
buôn lậu heroin, đang chờ ngày xét xử. Buồn nỗi là từ ngày vào đây,
gần cả nửa năm trời, cái cô chủ quán kia vẫn không thấy vào thăm
lấy một lần. Nên có lẽ vì vậy mà uất. Tháng trước cậu ấy nửa đêm
đập đầu vào tường, máu chảy lênh láng mà không chết đấy.

*

**

Quá si mê một cô chủ quán xinh đẹp nên… Anh bỗng thấy nổi gai

người. Cô chủ quán… Cô chủ xe gỗ… Cuộc đời dài lắm, để đi hết
được cuộc đời, con người phải dính vào biết bao những khoảnh
khắc tỉnh táo và cả si mê…

Một đêm, do quá bứt rứt trong lòng, anh quyết định rời nông

trường ra thị trấn chơi chốc lát cho khuây khoả. Suốt ngày suốt
đêm đập mặt vào cây cối, vào phân giống, vào hàng trăm thứ bà
rằn liên quan đến sự tồn tại, nhớn nhao của rừng su, của đời sống
con người, nhiều khi anh thấy bã bời, có lúc tưởng chừng như ngột
ngạt không chịu nổi. Bà vợ ở thành phố lại dở giọng không chịu kí
đơn. Bà ấy nhắn qua cậu con một lần nhớ bố lên thăm rằng,
lành làm gáo vỡ làm môi, từng này tuổi, chả dại gì tháo dây cởi xiềng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.