CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 158

12

MÙA KHÔ NẤN NÁ RỒI CŨNG CHÙNG CHÌNH TRỞ VỀ

VỚI những ngọn gió heo may xao xác thổi dọc nông trường.

Những trận mưa cuối đã dứt. Cả rừng cây như trẻ trung, xanh

thẳm trở lại. Đất khô hơn và cái nắng cũng xanh hơn. Nắng dệt
hoa, nắng nhảy nhót theo mỗi bước chân người thợ. Nắng bay lên
thoa khẽ một chút phớt hồng vào gò má xanh xao các cô gái trẻ.
Rừng ở đâu cũng buồn, rừng biên cương xa ngái lại càng buồn
nhưng rừng có nắng, rừng cũng bớt đi phần cô quạnh. Những cánh
rừng su đang nhọc nhằn cho sữa để chỉ vài ba tháng nữa thôi, khi độ
xuân về, nó sẽ làm một cú vặn mình trút lá tạm biệt con người để
lặng lẽ đi vào thế giới thai nghén nhọc nhằn của mình. Phải chăng
chính vì vậy mà những ngày này là những ngày đầu óc con người
bỗng trở nên thoáng nhẹ nhất, mọi vui buồn, trăn trở, cả những
nhức nhối khổ đau dường như cũng theo nắng, theo sắc xanh lá
cành mà tan loãng ra.

Cũng một buổi chiều muộn như thế, theo ý định đã định trước,

tại góc rừng vắng nhất, bên con suối nhiều nước nhất, giám
đốc Vũ Nguyên có buổi nói chuyện tay đôi với Tuấn Tử Thần. Buổi
nói chuyện giữa một thủ lĩnh thế giới nổi và một thủ lĩnh thế giới
ngầm của vùng đất tận cùng biên ải.

Vũ Nguyên ra trước. Anh đốt thuốc ngồi chờ. Chốc chốc lại

lắc đầu cười bâng quơ như thể cái người cuối đời không còn biết
làm gì khác ngoài chiều chiều ra bãi trống nhìn mặt trời lặn và
cười. Không! Anh biết đây không chỉ là một cuộc gặp thương lượng
mang tính thuyết khách và pháp luật dẫu rằng tình hình trị an, tình
hình mất mát, các loại tệ nạn gần đây lại đang có chiều gia tăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.