CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 191

thật thì đầu óc cũng phần nào đỡ bứt rứt như đang có một đàn đỉa
trâu chui vào chúi mỏ gặm cắn thế này.

Nhưng quả là không may cho hắn! Bạn đâu không thấy, vợ đâu

cũng không thấy, chỉ thấy một tiếng xe máy đang pình pịch phóng
đến gần. Lại bốn anh chàng do đỏ trên một chiếc Minskho đang
ngoằn ngoèo lượn lách qua những hàng su. Như chợt tìm ra nguyên
nhân của mọi nỗi ê chề đang tàn phá thân thể mình, hắn bật đứng
dậy, dạng chân, tay chống nạnh, lông mày xếch lên, quát rất hách:

- Thằng Ma K’liêng! Mày bảo mày không biết nói hai giọng

nhưng hà cớ gì cái đám cao su ấy mày không đốt lại dám nhận là
đốt hả?

- Không có hai giọng đâu, vẫn một giọng thôi đấy – Anh chàng

cũng chạng chân, khuỳnh tay trợn mắt nhìn trở lại – Mấy thằng
người Kinh chúng mày không tốt với nhau, vậy thì tao phải chọn cái
thằng tốt hơn để đứng về phía nó chứ. Vẫn một giọng chứ.

- Tức là mày thừa nhận chuyện vừa rồi là mày nhận xằng?

- Được! Nếu tao nói tao nhận xằng thì mày có dám nhận là

chính tay mày đốt không? Dám đổi không?

Đăng Điền ớ người trong khi chàng trai cất tiếng cười kinh

động cả rừng. Tiếng cười vẫn hồn nhiên hoang mạc nhưng đôi mắt
màu xám tro lại ánh lên vẻ ranh mãnh như đã hiểu đã biết tất cả.
Đăng Điền xuống nước, làu bàu:

- Đi đi cho khuất mắt, mấy thằng thối thây!

- A… Cán bộ nông trường chửi dân là thối thây nhé! Chính cán bộ

mới là thối thây. Phải cho cán bộ xuống nước làm một bụng để cho
đỡ thối nhé! Thối quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.