CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 198

Vũ Nguyên lặng người. Anh không nghe thấy gì, không nhìn

thấy gì nữa! Chiếc xe phân khối lớn và con người ngồi trên đó kia
đã giáng một bao tải đá vào giữa mặt anh… Nếu như còn rơi rớt lại
một chút gì từ cái ảo ảnh nhức nhối buốt đang biến đi cùng với
tiếng rồ máy phũ phàng đắc thắng ấy thì đó chính là một ánh
mắt đàn bà nhìn lại. Một ánh mắt cũng mở to, trống trải, vô hồn
như ánh mắt của thằng bé buổi sáng bước vào xe bít bùng sau này.
Mở to… Mở to… Và chỉ mở to… Thế thôi!

Thì ra là vậy đấy! Vũ Nguyên đóng sầm cửa lại. Đóng rất mạnh

như sợ rằng nhỡ nó bật ra, anh sẽ mụ mị lao theo mà không kìm
được lòng mình. Khốn nạn thay cái ma quái kinh dị trong tim đàn
bà! Nếu hcir cách đây nửa phút có ai nói rằng cô ấy và gã đàn ông
kia chính thức thuộc về nhau, đi với nhau, thì chắc chắn anh sẽ
cười phá lên. Vậy mà… Bây giờ mới thật là mất! Mất hẳn! Mất tiệt!
Mất hút trong cái lưng vâm vam, gầm ghì, đẫm mồ hôi của con
đực mà con cái đang e ấp úp mặt vào. Gã đàn ông chiến bại trong
anh tan rã. Tan rã như thể chưa bao giờ từng nếm mùi tan rã như
thế! Khốn nạn thay tình đời! Cái cao thượng, cái hỷ xả, cái đứng
trên chưa hẳn đã là cái chiến thắng. Đôi khi, không, rất nhiều khi
cái nhục nhã, cái thấp hèn, cái thua bại của thằng đàn ông lại thoả
mãn được tính khí thích chở che, lòng trắc ẩn của một con đàn bà có
trái tim đen tối.

Vô tình chạm mắt vào cuốn sổ quăn queo đặt trên bàn, không

hy vọng, không hồi hộp, cũng không thảng thốt cầu mong chút gì
vào cái nội dung ẩn chứa bên trong nó, anh rút ra mảnh giấy nằm
riêng rẽ phía trên lên… những quen chữ quen thuộc, những con chữ
liêu xiêu đã in sâu vào nỗi nhớ nhưng lại không phải là những con chữ
cứng quẻo của lá thư vô chủ khuyên anh đừng nên vội triển khai quy
chế mới ngày nào…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.