CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 203

là tôi… - Hắn đứng sững vì chợt nhận ra hình như hắn đang tông
tốc thổ lộ chính những ấm ức bao lâu nay của lòng mình và cũng vì
chợt nhận ra cái nhìn của Vũ Nguyên bỗng hơi tối lại – Xin lỗi! Tôi
quá lời…

- Ôi dào cái cậu này! Chuyện tổ chức lằng nhằng cậu biết đâu

mà nói. Điều cậu nói có thể đúng cả, còn hơn thế nữa nhưng không
nhất thiết sự việc nào cũng toàn nhìn mặt trái, nhìn vậy nó sẽ đen
tối cái đầu của mình đi làm sao sống nổi.

- !!!

- Trước mắt là cậu tạm quyền, sau này nếu làm tốt, sẽ có bổ

nhiệm chính thức luôn. Nhưng vì quý cậu, và vì ít nhất cậu cũng đã
hai lần đối xử tốt với tôi, thậm chí cứu mạng tôi, chính thế mà tôi
không thể không dặn cậu điều này…

- Dạ! Em út, có gì anh Hai cứ dạy bảo.

- Cậu nói chung có năng lực, thông minh, tháo vát, tận tuỵ, làm

việc gì là làm đến cùng đó là cốt cách cần có của một người quản
lý, nhưng trong cuộc sống vẫn có cái gì khó hiểu, hơi thu vào trong
quá. Lúc tỏ ra quá dễ dãi, lúc tỏ ra rất độc đoán chuyên quyền, dễ
gây hiểu lầm lắm không cần thiết. Ngoài ra trong sinh hoạt, tiêu
pha tài chính cũng nên chừng mực lại. Người khác không sao, nhưng
chỉ huy lãnh đạo lại phải giữ gìn.

Giữ gìn con mẹ mấy ông à! Điền đã thấy nóng mặt, muốn vặt

lại một câu nhưng rồi cố nén bằng cách đưa ly nước lên miệng
uống ực một cái. Con tườu! Thà ông cứ quát mắng rủa xả, đánh vào
mặt còn hơn là cứ nói đi nói lại cái giọng dạy dỗ cha bố thế này,
muốn ói máu lắm! Hắn lại quơ chén nước uống ực cái nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.