CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 202

- Cái đó là chuyện tổ chức, nói làm gì. Chuyện của cậu bây giờ là

sẵn sàng tạm quyền thay tôi làm nốt công việc.

- Tôi?... Thay anh?

- Chẳng còn ai khác.

- Không được đâu. – Tiếng nói hắn bắn toé – Thiếu gì người

hơn, ví như anh Đoàn Thanh chẳng hạn. Hơn nữa, dù có vậy thì tôi
cũng không bao giờ dám hỗn hào ngồi lên trên anh ấy. Không được
đâu!

- Đây không phải là chuyện trên dưới. Nó là chuyện trách nhiệm,

chuyện mất ăn mất ngủ, chuyện khốn khổ khốn nạn chứ bổ béo
gì. Thứ hai, anh Thanh lên trên cũng sẽ điều đi đảm trách một công
việc khác thích hợp hơn.

- Thế là tan nát hết à? Nông trường mới ăn lên làm ra được ít

ngày, mọi việc mới tạm đi vào thế ổn định, đang vui…

Giọng hắn ngột ngạt như sắp khóc và rồi hắn khóc thật. Nước

mắt nước mũi nhều ra đàng hoàng. Chính anh cũng không còn
nhận ra hắn nữa!

- Mấy ông trên chơi thế là ác. Ba năm trời về đây, anh đã trở

thành một vị thánh trước bà con. Nhờ có anh mà cả rừng cây, cả cuộc
sống này đã hoàn toàn thay đổi. Tối mặt tối mũi, lúc này trời mới
hơi hửng lên được một tí, anh đã được đáp đền, được xả hơi chút gì
đâu mà đã phải đi! Như thế là không công bằng. Và nói thật nhé –
Hắn đứng thẳng căng – Nếu đã tính đưa anh lên thì tại sao họ
không đưa bén lên thẳng giám đốc thay đứt cái lão giám đốc cổ
kính kia đi mà lại còn bịa đặt phó mới phiếc? Phó là khi có khi
không, là thứ đệm, là thích thì để mà không thích thì thôi, ba vạ, cả
như tôi là tôi không thèm lên, cứ ở lại đây, đầu gà hơn đuôi voi. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.