CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 230

Ca Long. Một tốp khách du lịch nhễ nhại trắng đi ngược chiều một
dòng cửu vạn ám ám đen. Mồ hôi chua nồng và mĩ phẩm nôn nao.
Tiếng cười chớt nhả đan vào lời chửi tục hầm hè. Váy và quần. Cởi
trần và com lê. Bắp chân cô gái Tứ Xuyên và cặp đùi con bé nuột
dài đứng trước cửa hàng Karaoke mời khách. Thiên hạ chào hàng và
chào cả thể xác. Càu cạu một cái nhìn biên phòng. Ranh mãnh một
miệng cười hải quan. Dân anh chị dao búa thoắt biến thoắt hiện
như hồn ma bóng quế sôi sủi, tính toán, chụp giật, bon chen. May
mắn và bất hạnh. Trúng mánh và sạt nghiệp. Cười ha hả và khóc
ngậm ngùi. Tất cả màu vẻ chốn thương trường thời mở cửa đều
hiện rõ mồn một trên các nét mặt con người nơi đây. Hiện rõ đến
nỗi không một ai, kể cả anh, lại có thể hình dung ra được rằng, chỉ
cách đây ít năm thôi, cũng chính tại chốn này người ta đã đêm ngày
người ta tìm cách nã súng vào nhau không thương tiếc, không
thương tiếc cả cây cầu đá bắc ngang sông còn hằn rõ hàng chữ
khắc chìm tình hữu nghị hai nước đời đời bền vững! Thì vững bền
vững đấy chứ. Trước đây là bền vững nghĩa tình, sau đánh nhau
một chập lại chuyển ra thứ bền vững lâu bền vĩnh cửu hơn, sự bền
vững của kiếp sinh tồn.

Quán ăn nào đang bốc ra mùi thịt bò xào tỏi thơm đến nhức

nhối! Một lữ khách là anh chưa kịp nuốt trôi cục nước bọt thì một
cái nhức nhối hơn đã hiện ra, cái nhức nhối đủ sức làm tan biến
mọi cảm nhận ngổn ngang oà ập trong anh suốt từ buổi đến giờ. Đó
là những lòng sà lan đầy ắp mủ cao su đang nằm trắng phớ như
những khúc cá ôi thiu khổng lồ cắm đuôi nhau dưới bến sông.
Những khúc cá đã nặng mùi khiến cho một tốp nữ sinh đạp xe đi
học về qua cứ phải bụm mồm bồm mũi guồng chân thoát cho
nhanh. Và tất nhiên hỡi ôi trong đó có cả khúc cá bẽ bàng của công
ty anh.

- Ta còn bao nhiêu tấn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.