CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 232

một tập đoàn kinh tế! Đành rằng muốn mần ăn lớn, muốn tăng
sức cạnh tranh, muốn trường vốn thì ắt phải có tập đoàn. Nhưng
các vị lại quên mất một điều máu mủ rằng, tập đoàn là sự cộng lực
chứ phải đâu đơn thuần là sự cộng lại. Ba cái khoẻ cộng lại sẽ thành
một cái khoẻ hơn nhưng ba cái yếu cộng lại thì chỉ cho ra đời một cơ
thể hoại sinh. Mà cái yếu thì lổn nhổn sờ đâu chả thấy. Nhưng thôi,
cũng chả trách được. Tất cả còn đang vỡ lòng, mọi việc còn đang tập
sự, trách móc ai, trách móc cái gì bây giờ?

- Sếp nghĩ gì đấy ạ? – Hùng tiền đồn rụt rè hỏi.

- Không… Thế cậu trụ ở đây bao lâu rồi?

- Ba năm có lẻ thưa sếp.

- Lâu nhỉ! Thế tết nhất vẫn tranh thủ về đấy chứ?

- Dạ! Có đận tết cũng phải ở lại để giao hàng.

- Vợ con gì chưa?

- Em có một cháu. Đi suốt, con vợ nó kêu quá trời, nó bảo có

chồng cũng như không. Nó còn doạ sẽ đi lấy thằng khác.

- Cậu nói điều ấy mà mặt mày cứ tươi hơn hớn? Chắc cũng có…

mối rồi hả? Con gái trên này đẹp có tiếng. Lợn Móng Cái gái Tiên
Yên… Cô nào cũng hồng thắm như táo chín cây cả.

- Không dám đâu sếp ơi! Phải tội chết. Đêm nằm thương vợ

thương con quắt ruột còn hơi sức đâu nữa. Mà nhìn sếp đẹp trai
thế này, dễ đi đám con gái trời gầm ở đây nó… quấy rối tình dục
lắm đó – Giọng cậu ta chợt nhỏ lại – Tối nay em dẫn sếp ra Trà
Cổ, mặc sức chọn, hương đồng gió nội, trẻ nõn. Loại này ở Hà Nội
hay Sài Gòn có bói cũng không ra, tình cảm thôi, tốn kém chẳng
đáng kể gì đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.