CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 245

- Thương tật qué gì đâu – Càng the thé – Đệ làm ra bộ thế để

tránh khỏi cuộc chiến mà lúc ấy, nói thật nhé, mẹ, đệ đã ngấy
đến tận cổ.

- Tức là chú chàng phản chiến?

- Cứ cho là vậy. Thì đấy, huynh xem! Oánh nhau chán, chửi bới

nhau chán, bây giờ lại bắt tay buôn bán với nhau, cười hí hí hố hố
với nhau, cứ như trò đùa con nít, thế là không phản à?

- Cái gì mà dạo này toàn huynh với đệ cả thế?

- Ầy à, làm ăn với người Tàu, nói theo cách người Tàu thành quen

rồi. Nói tiếp, cuộc chiến tranh nào rồi rút cuộc thằng lính vẫn là
thằng thua thiệt nhất…

- Thôi được rồi! Vẫn cái tật vạ mồm vạ miệng, chả thay đổi gì,

thế cậu đi đâu đây? Tại sao lại có mặt ở chốn bán mua chụp giật
này. Ông chủ hay cửu vạn. Chắc là ông chủ. Chỉ có ông chủ mới có
nước da óng mỡ và hơi thở sực mùi rượu ngoại đắt tiền thế này.
Nói đùa, cậu thay đổi dữ quá, nếu không có mấy chiếc răng cải mả
và giọng nói eo éo là vẫn thế thì chắc là mình đã không nhận ra,
tưởng gã con buôn Đài Loan hay Hồng Công nào mò ra đây tính
chuyện đồng tính.

- Nói nghe kinh!

- Bây giờ làm gì?

- Huynh trả lời trước.

- Tao bắn.

- Mặt hàng gì? Lâm thổ sản hay thú quý hiếm? Hay gạo?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.