CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 257

ty, hết mọi day dứt, không còn lo trách nhiệm, không còn nhìn thấy
người xấu kẻ đều, không còn sáng sáng ra đã vục mặt vào mọi thứ
khốn khổ khốn nạn ứa ra từ loài câu cho mủ. Và hết luôn cả tình
yêu, cả khổ đau thất vọng, hết cả em nữa. Thương ơi…

Và cũng như mọi lần, như sự đùa trêu của tạo hoá, anh lại trồi

lên khỏi mặt sóng, lặng lẽ bơi vào bờ để tiếp tục sống cái cuộc sống
vừa rất yêu vừa rất ghét đang trái chiều ngự trị trong anh. Nhận từ
tay Hùng chiếc khăn tắm thoảng mùi da thịt con gái không biết
anh chàng vừa kiếm được ở đâu ra, anh bảo:

- Gọi Taxi chạy thẳng đến bưu điện. Mình muốn gọi về Công ty.

- Rõ, thưa sếp. Nhưng trước hết thằng em mời sếp đi ăn sáng

cái đã. Ở đây có một quán bánh đa đỏ ngon nổi tiếng, cô chủ quán lại
đa tình, miệng nhai, mắt cũng nhai, đã lắm sếp ơi! Đáng lẽ cương
vị như sếp phải có một chiếc điện thoại cầm tay thì có phải tiện
hơn không. Tiện mọi sự.

Hắn nháy mắt, cười… Thằng này bắt đầu nhờn rồi đấy! Nó

bắt đầu coi mình như là một thứ bạn làng chơi của nó rồi đây. Đã
sướng chửa?... Nhưng phải nói thằng này dẻo mồm, đón ý đón tứ
khá nhạy. Cứ ngọt sớt mọi điều thế kia, sếp nào mà chẳng khoái
thầm trong bụng. Nói đùa, quyền lực thực chất là vô vị nhưng đôi
khi quyền lực dù là nhỏ nhất cũng có vị ngọt đáng kể của nó. Như
cái cách hắn đang chăm bẵm mình kia.

- Thôi! Chuyện bưu điện để sau. Ăn lót dạ xong, cậu đưa mình ra

chỗ để hàng một chút.

Anh đột ngột chuyển làn và tự anh cũng chịu, anh hiểu sao mình

lại vô cớ chuyển làn như thế.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.