CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 268

- Ngủ đi! Buồn ngủ thấy bà! Đêm qua… Rồi việc đâu có đó. Ví

dụ như…

Chưa nói hết câu, Bằng đã ngả đầu, nhắm nghiền mắt lại.

Ngồi bên cửa sổ, nghe tiếng ngáy thập thõm của bạn, Vũ Nguyên
khẽ mỉm cười. Cứ vô tâm như nó lại sướng. Ngày hết mình mưu sinh,
đêm cũng hết mình tận hưởng, không nông sâu, không dằn vặt,
không nhọc lòng nhọc tâm, không có gì là quan trọng là quá sức
thiêng liêng hết, kể cả tình yêu tình vợ chồng, đời chảy đến đâu
tính đến đó, đặt mình là ngủ, hết giờ là gác hết mọi chuyện sang
bên, thanh thản, ồn ào… Vậy cũng là xong một kiếp người. Trời ơi!
Không biết đã bao lần anh thèm được sống cái kiểu sống như
thế, phớt đời hơn thế nhưng cũng chỉ được vài ngày rồi mọi sự lại
trở về nặng nề hơn.

Anh nhìn ra ngoài khung cửa. Cả một vùng thảo nguyên rợn xanh

trải dài tít tắp trong nắng sớm. Nắng cũng nắng ấy, cỏ cũng cỏ
ấy, trời cũng trời ấy, bồng bềnh mây trắng mà sao lại khác nhau
nhiều thế. Lịch sử, tiếng nói, truyền thống, tính cách, khát
vọng… Chả lẽ chỉ có trái tim đàn bà là giống nhau thôi ư? Trái tim
của A Linh. Trái tim của Thương… Ngực anh chợt quặn thắt. Chao
ôi! Nếu giờ đây, giữa cảnh đất trời bao la vừa gần gụi vừa vô chừng
xa ngái này có em ở bên cạnh. Cả hai chỉ nhìn vào mắt nhau, nhìn
thật lâu, im lặng, tan ra và anh sẽ ngồi bất động như thế, cả ngày
lẫn đêm cho em được tựa vào mà ngủ, mà nghe ngọn gió hư vô thổi
mơ hồ dọc theo tàu rồi sáng mai ra cả hai cùng hoá đá, vậy là
xong…

*

**

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.